Chương 1978: Còn động vào tôi, tôi sẽ giết cô
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 725 chữ
- 2022-02-19 08:25:10
Dễ thấy cô ta không dễ dàng bị Nhiếp Nhiên đánh lạc hướng như vậy.
Lúc này Nhiếp Nhiên cười ngửa ra sau, nằm lên8 giường, giống như cảm thán nói:
Làm tốt, chờ tương lai nói không chừng vẫn có thể trở về.
Cửu Miêu lạnh lùng nhìn cô3, hồi lâu mới lên tiếng:
Có phải cô bị anh ta vứt bỏ rồi không?
Giọng điệu của cô ta vô cùng chắc chắn, chứ không phả9i là nghi vấn trên mặt chữ.
Mà Nhiếp Nhiên thì chỉ khẽ cười ra tiếng,
Vứt bỏ? Cô dựa vào đâu mà nói tôi bị vứt6 bỏ?
Vậy tại sao cô nói không trở về được?
.
Nhiếp Nhiên phì cười,
Cho xin đi, lần này cảnh sát biển tuần tr5a, làm không tốt sẽ phải đánh một trận, lúc đánh nhau có ngàn vạn tình huống xảy ra, nói không về được có vấn đề gì à?
Cho nên tôi mới nói cô bị vứt bỏ.
Cửu Miêu đi tới, đứng ở bên giường của cô,
Nếu thật sự nguy hiểm như vậy, tại sao anh ta lại để cô đến đây một mình?
Tôi là thuộc hạ của anh ấy, làm việc cho anh ấy có vấn đề gì không?
Thuộc hạ của anh ta nhiều như vậy, sao cứ phải đưa cô qua đây? Đây chính là vấn đề.
Thấy cô ta cố chấp với chuyện này như vậy, Nhiếp Nhiên ngồi dậy, giọng nói trở nên mất kiên nhẫn,
Tôi là vệ sĩ thân cận của anh ấy, anh ấy tin tưởng tôi thì sao? Tôi tin tưởng với năng lực của cô chắc chắn biết hòn đảo này đối với anh ấy quan trọng thế nào, cho nên để tôi đến canh giữ thay anh ấy là lựa chọn thích hợp nhất.
Cửu Miêu dửng dưng nói:
Cô đang lừa mình dối người à?
Lúc này, vẻ mặt Nhiếp Nhiên cũng trở nên lạnh lùng,
Đây là sự thật, lừa mình dối người cái gì?
Nếu như tôi nói, anh ta muốn giết cô thì sao?
Câu nói của Cửu Miêu khiển Nhiếp Nhiên ngẩng phắt đầu lên, đáy mắt rét lạnh,
Cô dựa vào cái gì mà nói như vậy?
Bởi vì ban đầu anh ta sắp xếp cho tôi vào công ty vệ sĩ đã ra mệnh lệnh cho tôi ở bên cạnh và bảo vệ cô.
Cho nên?
Nhiếp Nhiên cau mày hỏi.
Cô quên rồi à? Ngày hôm đó, rõ ràng anh ta có cơ hội để cho tôi đến kiểm tra vết thương cho cô, giấu giếm tất cả.
Nhưng anh ta lại ngăn cản, hơn nữa còn chủ động báo cho Nghiêm lão đại biết tôi là thuộc hạ của cô, đây chẳng lẽ không phải là rõ ràng muốn cô chết à?
Lời nói của cô ta khiến sắc mặt Nhiếp Nhiên đột nhiên thay đổi.
Hóa ra Hoắc Hoành ra lệnh cho cô ta bảo vệ mình.
Cho nên anh mới có thể để cô ta ở bên cạnh mình.
Nhưng nếu anh tin tưởng Cửu Miêu, hơn nữa để cho cô ta bảo vệ mình như vậy, vậy tại sao anh phải từ chối đề nghị của Nghiêm lão đại khi ấy? Đầu óc cô hỗn loạn, nhưng ngoài mặt vẫn lạnh như băng:
Anh ấy không biết chuyện tôi bị thương, nói như vậy là rất bình thường.
Nhưng Hoắc Hoành biết cô bị thương!
Cho dù anh ta có biết hay không, dưới tình huống đó anh ta không bảo vệ cô, mà đẩy cô ra nơi đầu sóng ngọn gió, hành động này chính là vứt bỏ cô để tự bảo vệ mình.
Đáy mắt Nhiếp Nhiên lộ ra vẻ hung ác, cô nghiến răng nói:
Bây giờ cô đang chia rẽ quan hệ của tôi và Hoắc tổng à?
Đây là sự thật, không cần tôi chia rẽ.
Cửu Miêu dửng dưng trần thuật.
Nhiếp Nhiên bị chọc giận lập tức đứng lên túm lấy cổ áo cô ta,
Cửu Miêu, đừng tưởng cô cứu tôi là có thể khoa tay múa chân ở trước mặt tôi, những gì nên trả tôi đều đã trả cho cô rồi, tôi không nợ cô cái gì cả.
Cô còn nói linh tinh nữa, tôi sẽ giết cô!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.