Chương 1982: Anh ta vứt bỏ cô rồi - thành công chọc giận cô
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 700 chữ
- 2022-02-19 08:25:10
Máu đỏ tươi trộn lẫn với bùn ngoằn ngoèo chảy xuống từ vết thương của cô ta.
Người phía xa không nghe rõ bọn họ đang nói gì, chỉ thấy Nhiếp8 Nhiên đập đầu A Cửu xuống đất hết lần này đến lần khác, trong lòng đều khẽ run lên.
Tiểu Viễn thấy anh Cửu nhà mình thành ra như vậy, gấp3 đến nỗi giậm chân,
Anh Cửu rốt cuộc đã làm sai cái gì, tại sao anh ấy không đánh trả!
Tên cướp biển bên cạnh bởi vì từng theo Phó lão đại đến b9uổi đấu giá đó, từng thấy Nhiếp Nhiên đánh người mạnh mẽ ác liệt thế nào, cho nên vẻ mặt hắn rất bình tĩnh,
Hắn dám à, cô Diệp là người hắn có th6ể chọc vào sao! Mày không thấy lão đại của chúng ta đứng ở đó mà không dám ho he một câu gì à!
Đúng vậy, cô Diệp thế này còn được coi là hạ thủ 5lưu tình rồi, nếu như dùng súng thì bất cứ lúc nào cũng có thể quét sạch tất cả mọi người ở đây.
Tên bên cạnh phụ họa.
Lời Cửu Miêu nói lại thành công khơi dậy lửa giận trong mắt Nhiếp Nhiên một lần nữa, cô mất khống chế gầm nhẹ:
Im miệng! Tôi bảo cô im miệng, nghe thấy chưa!
Lực trên tay cô khiển Cửu Miêu bị đau khẽ cau mày lại, cô ta cố gắng thở hổn hển để hòa hoãn cơn đau trên da đầu, chậm rãi nói:
Cô đang sợ cái gì? Nếu như cô không nghi ngờ, vậy cô không cần phải sợ.
Câu này giống như là một tiếng sấm đánh vào trong lòng cô, làm cho cơ thể cô chấn động, buông lỏng tay ra.
Phó lão đại ở phía xa thấy mãi mà Nhiếp Nhiên không có hành động tiếp theo, lúc này mới đi tới, do dự hỏi:
Chuyện đó...
cô Diệp, có phải A Cửu làm gì khiến cô không vui không, cô nói đi, tôi bảo người đích thân xử lý hắn!
Tiểu Viễn ở phía xa nghe thấy thế, lập tức gào lên,
Không được!
Sau đó hắn dồn hết sức lực giãy ra khỏi giam cầm, lao đến.
Một tên bên cạnh vội vàng muốn tiến lên bắt hắn, nhưng hắn chạy thật sự quá nhanh nên bị vụt mất cơ hội.
Tiểu Viễn!
Hắn cuống cuồng gọi một tiếng nhưng không dám tiến lên, sợ mình sẽ đạp phải bãi mìn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiểu Viễn chạy nhanh tới bên cạnh Cửu Miêu, chặn ở trước mặt cô ta.
Những tên đã từng thấy thủ đoạn của Nhiếp Nhiên đều biểu hiện vô cùng hờ hững.
Mà những tên mới tới nghe nói đến kỳ tích của Nhiếp Nhiên nhưng chưa từng thấy cảnh thật thì đương nhiên vô cùng khiếp sợ.
Nhiếp Nhiên vẫn đang nắm chặt tóc Cửu Miêu, trong ánh mắt toàn vẻ nguy hiểm,
Cô có biết ở chỗ này, cho dù tôi đánh chết cô, cũng không ai dám nói một câu không?
Cửu Miêu ngẩng đầu lên, bị ép đối mặt với cô,
Đúng vậy, đánh chết tôi, cô sẽ mất đi người duy nhất đứng về phía cô!
Cô đứng về phía tôi? Ha!
Nhiếp Nhiên giống như là nghe được chuyện gì buồn cười lắm, lạnh lùng khẽ cười ra tiếng,
Ai biết cô có phải là người muốn đưa tôi vào chỗ chết hay không?
Cửu Miêu nhìn thẳng vào cô với vẻ mặt chắc chắn,
Tôi đã từng vì cô mà suýt chết một lần, cô cảm thấy tôi sẽ như vậy à?
Nhiếp Nhiên cong khóe môi lên cười lạnh như băng,
Không phải là vì Hoắc Hoành ra lệnh nên cô mới làm như vậy sao!
Khi đó anh ta đã định vứt bỏ cô rồi, sao còn có thể ra lệnh cho tôi làm chuyện như vậy!
.
Tiểu Viễn nhìn vẻ mặt giận dữ của Nhiếp Nhiên, nói chuyện hơi lắp bắp,
Cô...
cô Diệp...
anh Cửu, anh Cửu mới tới, anh ấy không biết nói chuyện lắm, cô...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.