Chương 1989: Bởi vì cô ta cần tôi


đây là chuyện gì thế? Đợi, đợi cùng cô Diệp? Bọn họ đã quen nhau từ trước à? Chẳng lẽ là người yêu? Phó lão đại nhớ ra A Cửu thật sự l8à người được điều từ Hoắc thị đến, mà cô Diệp cũng là người của Hoắc thị.

Nghĩ như vậy, hình như thật sự là...

Chẳng 3trách ngày đó lúc cô Diệp đánh hắn, A Cửu không hề đánh trả! Hóa ra là cãi nhau!
Thật là...
Lúc hai người kia càng ng9hĩ càng sai lệch, Nhiếp Nhiên từ từ quay đầu lại, mặt vẫn cười nhưng đáy mắt lại rét lạnh,
Nhắc nhở hữu nghị, anh đã dùng hết cơ hội6 cuối cùng rồi, cho nên bây giờ anh còn nói một câu nữa, tôi sẽ ném anh xuống biển thật đấy.
Ý cười trên môi Cửu Miêu lập tức tắt lị5m, cô ta nuốt lời đã đến miệng xuống.
Cô ta sợ nói quá nhiều sẽ ép Diệp Nhiễm phát điên.
Nhiếp Nhiên thấy cuối cùng cô ta không tiếp tục nói nữa, mới nói với Phó lão đại,
Tìm một người bôi thuốc cho anh ta, đợi nghỉ ngơi hai ngày rồi để anh ta cùng tôi ra khơi.
Phó lão đại vội vàng gật đầu nói:
A a a, được, tôi sẽ đi làm ngay.
Lấy được câu trả lời hài lòng, Nhiếp Nhiên mới rời đi.

Trong phòng giam lập tức chỉ còn lại ba người bọn họ.

Phó lão đại dặn dò Giang Viễn bên cạnh:
Tiểu Viễn, đưa A Cửu đi bôi thuốc, sau đó để nó nghỉ ngơi hai ngày, khoảng thời gian này không cần làm việc.

Vâng, được!
Phó lão đại nhìn Cửu Miêu, thầm cảnh cáo:
Nhưng mà A Cửu, tôi vẫn phải nhắc nhở cậu, cô Diệp là người bên cạnh Hoắc tổng, phải có chứng có mực, đừng đắc tội với cô ấy!
Cửu Miêu vẫn nhìn bóng lưng Nhiếp Nhiên rời đi, nghe thấy Phó lão đại nhắc nhở, lúc này mới đáp lại mấy chữ
Tôi biết rồi.
Phó lão đại lại nhìn cô ta rồi mới rời đi, Mà lúc này, Giang Viên thấy mình đã bình an vô sự đứng bên ngoài phòng giam thì mừng rơi nước mắt.

Hắn kích động ôm chầm lấy Cửu Miêu,
Trời ơi, anh Cửu, chúng ta còn sống! Chúng ta thật sự còn sống! Anh thật lợi hại, chọc tức cô Diệp như thế mà vẫn có thể còn sống! Xem ra cô Diệp thật sự rất luyến tiếc anh.
Hắn vốn còn nói rất uyển chuyển, muốn thăm dò ý của Cửu Miêu nhưng không ngờ Cửu Miêu lại lạnh lùng nói:
Không, không phải là cô ta luyến tiếc tôi, mà là cần tôi.
Câu này của cô ta khiến suy nghĩ vốn lệch lạc của Giang Viễn hoàn toàn lệch hẳn.

Hẳn đã hoàn toàn hiểu sai ý cô ta.

Không chỉ chắc chắn nhận thức trong lòng mình, hơn nữa hắn còn nghĩ anh Cửu là bạn trai của cô Diệp rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.