Chương 1992: Tất cả đều khác với dự liệu


Thấy người gọi mình là cô Diệp, còn có cả lão đại đứng đó, hắn vội vàng chạy lại chào hỏi.


Cô Diệp, lão đại.
Nhiếp 8Nhiên nhìn cái bát trong tay hắn có chứa bánh bao và một ít đồ ăn thanh đạm, cô nhếch môi hỏi:
Cậu muốn đưa cơm cho anh Cửu3 của cậu à?
Giang Viễn gật đầu theo phản xạ, sau đó lại nhớ ra quan hệ của anh Cửu và cô Diệp, buột miệng hỏi:
Cô Diệp có 9muốn đi thăm không?
Hình như từ sau khi anh Cửu nghỉ ngơi, cô Diệp không đến thăm anh ấy một lần nào cả.
Chẳng lẽ c6ô Diệp vẫn chưa hết giận à? Lúc Giang Viễn đang nghĩ ngợi lung tung, Nhiếp Nhiên lắc đầu trả lời:
Không, tôi rất bận, tạm t5hời vẫn không có thời gian rảnh.

A, vậy được rồi.
Xem ra cô Diệp thật sự vẫn chưa hết giận rồi.
Giang Viễn lặng lẽ nhận định trong lòng.
Suy nghĩ của Giang Viễn càng lúc càng bay xa, mà Nhiếp Nhiên hoàn toàn không biết gì, cô hỏi tiếp:
Bác sĩ nói thế nào, có gì đáng ngại không?
Giang Viễn bị cắt ngang dòng suy nghĩ, lấy lại tinh thần, lập tức lắc đầu nói:
Không có không có, chỉ là chấn động não nhẹ mà thôi, bác sĩ nói phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, cố gắng không vận động mạnh.

Ừ, vậy cậu chăm sóc anh ta đi.
Nhiếp Nhiên ném lại câu này, sau đó lại nói chuyện với Phó lão đại mấy câu rồi đi về phía nhà gỗ nhỏ bắt đầu vật lộn với đống bản vẽ giả kia.
Mặc dù đó là bản vẽ giả, nhưng Nhiếp Nhiên cũng nhất định phải xem hiểu mới được.
Bởi vì với tính cách của Hoắc Khải Lãng, bản vẽ này nhất định là nửa thật nửa giả, cho dù những trạm gác và cơ quan kia là thành phần giả, nhưng kết cấu bên trong nhất định sẽ không thay đổi.
Phải nắm rõ kết cấu bên trong và đường đi thì mới có thể sửa đổi từng cái một lúc tiến vào.
Bởi vì hệ thống chống trộm tương đối phiền phức, cho nên cũng mất khá nhiều thời gian.
Vẫn cần một tháng nữa? Cô tới nơi này đã hơn một tuần rồi, hơn hai tháng trước Phó lão đại đã báo cáo tiến độ với Hoắc Hoành, nói hoàn thành kết cấu bên ngoài trước thời hạn.
Cô cho là cùng lắm trong vòng nửa tháng là sẽ thiết kế xong toàn bộ mọi thứ.
Không ngờ lại vẫn cần một tháng nữa.
Nhiếp Nhiên cầm bản vẽ trong tay xem mấy lần, cong khóe miệng lên cười như có như không,
Hóa ra là thế, vậy các anh cố gắng đẩy nhanh tiến độ đi, dù sao ở đây cũng đã hao tốn quá nhiều thời gian, cứ tiếp tục như vậy, Hoặc tống nhất định sẽ không vui đâu.
Những người đó lập tức gật đầu bảo đảm:
Vâng vâng vâng, chúng tôi nhất định sẽ tranh thủ sớm ngày làm xong.
Sau đó bọn họ kiểm có phải đi khảo sát hiện trường, rời khỏi nơi này.
Sau ba ngày liên tiếp trao đổi với mấy kiến trúc sư kia, cuối cùng cô cũng miễn cưỡng hiểu rõ những ký tự trên bản vẽ, ít nhất trao đổi đã không còn quá khó khăn nữa.
Nhiếp Nhiên và mấy kiến trúc sư kia ngồi ở trong cái lán xây dựng tạm thời, cô chỉ bản vẽ trong tay,hỏi:
Các anh dự tính bên trong phải xây bao lâu mới có thể kết thúc?
Mấy kiến trúc sư nhìn nhau rồi đáp:
Chúng tôi dự tính cần khoảng một tháng nữa.
Haiz...
con gái mà tức giận đúng là khó hiểu, rõ ràng rất lo lắng, nhưng lại không chịu đi thăm.
Chỉ còn lại Nhiếp Nhiên ngồi đó, cầm bản vẽ trong tay.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.