Chương 2004: Đang chơi trò trốn tìm à?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 577 chữ
- 2022-02-19 08:30:17
Trên thực tế, cho dù bọn họ có giết người hay không, chỉ riêng một tiếng súng kia, Nhiếp Thành Thắng cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bọn họ. 8
Nếu như đến lúc thật sự không còn cách nào khác, cô cũng chỉ có thể giơ súng lên, bởi vì dù sao cô cũng muốn sống.
Lời nói Nh3iếp Nhiên tạm thời khiến đám người này miễn cưỡng đồng ý.
Sau đó Nhiếp Nhiên hỏi Phó lão đại ở bên cạnh:
Đã lấy hết súng chưa? Đồ ăn9 đã phân chia xong rồi chứ?
Lần này bọn họ nhân lúc buổi tối tới tuần tra, không phải là đến sống mới chính diện với nhau, trang bị cùng với6 đồ ăn trên thuyền không có bao nhiêu, miễn cưỡng mỗi người cầm hai cái bánh bao, một chai nước mà thôi.
Phó lão đại không hiểu cô muốn làm gì, nhưng vẫn trả lời:
Đã liên lạc rồi, bọn họ sẽ quan sát ở trong bóng tối, đến khi cảnh sát biển rời đi sẽ đến đón chúng ta.
Ừm, vậy thì tốt.
Cô gật đầu, vừa nói xong đã cầm lấy cái máy bộ đàm bên trong khoang thuyền, sau đó dứt khoát ném xuống đất.
Lúc này, máy bộ đàm bị vỡ thành hai mảnh.
Cô Diệp, sao cô không lên đảo?
Phó lão đại tò mò hỏi.
Nhiếp Nhiên đứng ở trong khoang thuyền, cẩn thận kiểm tra một vòng, đồng thời hỏi thẳng:
Phó lão đại, anh đã liên lạc với người trên đảo chính chưa?
Đã làm xong hết rồi.
Phó l5ão đại gật đầu rồi đưa một phần đồ ăn nước uống trong tay cho Nhiếp Nhiên,
Đây là phần của cô.
Nhiếp Nhiên lắc đầu từ chối:
Tôi không cần, mọi người ăn đi.
Cô vốn rất thận trọng với đồ ăn, huống hồ mới vừa bị ám sát, làm sao có thể còn nhận đồ ăn trong tay Phó lão đại được? Phó lão đại thấy cô không cần, tưởng rằng cô cố ý tiết kiệm đồ ăn để lại cho bọn họ, lập tức nghiêm mặt nói:
Như vậy làm sao được! Cô không ăn, cơ thể sẽ không chịu nổi.
Nhiếp Nhiên không muốn tiếp tục chủ đề này với hắn nữa, lạnh lùng nói:
Được rồi, đừng nói nhiều nữa, tất cả mọi người lên đảo! Nhớ lời tôi, cố gắng hết mức không nổ súng để thu hút sự chú ý của đám cảnh sát biển kia.
Nói xong, cô lại đi vào trong khoang thuyền.
Phó lão đại vốn cũng muốn lên đảo cùng, nhưng nhìn thấy Nhiếp Nhiên không đi lên đảo mà lại vào bên trong khoang thuyền, hắn cảm thấy vô cùng kỳ quái, vì vậy đi vào trong khoang thuyền cùng cô.
Phó lão đại ngây người ra,
Cô Diệp, cô...
Nhiếp Nhiên lại rút dây điện của máy bộ đàm ra, đồng thời nhanh chóng cầm cái ghế bên cạnh lên đập vào màn hình.
Một tiếng
choáng
thật lớn, máy bộ đàm trên bàn điều khiển bị đập lõm vào, thỉnh thoảng còn có tiếng dòng điện vang lên
rè rè rè
.
Trời ơi, cô Diệp cô làm cái gì thế!
Phó lão đại thấy bàn điều khiển bị đập ra cái hố lớn như vậy thì nóng nảy.
Đây là cái thuyền cướp được từ chỗ Cao lão đại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.