Chương 2028: Tôi làm việc, không tới lượt cô nhúng tay vào!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 534 chữ
- 2022-02-19 08:30:17
Nhưng cứ dính đến thái độ của Nhiếp Nhiên đối với Hoắc Hoành thì biểu hiện của cô ta hoàn toàn trái ngược với tính cách vốn có. 8
Nhất cử nhất động của Nhiếp Nhiên, sự im lặng của Nhiếp Nhiên đều có thể làm cho cô ta không có thể nào bình tĩnh được.3
Có điều, nếu nghe kĩ thì vẫn sẽ phát hiện ra trong giọng nói bình tĩnh kia xen lẫn chút tàn bạo.
Cô cảm thấy tôi ra ngoài một mình còn đường sống à?
Cửu Miêu trầm mặt hỏi.
Tôi tin với năng lực của cô hoàn toàn có thể khiến người khác không tìm được cô, nhưng cô lại không làm như vậy, thậm chí còn trăm phương nghìn kế bảo vệ nơi đó, không chịu để lộ ra chút nào.
Nhiếp Nhiên nhìn đi chỗ khác, giọng nói dửng dưng:
Tôi có dự tính riêng.
Ánh mắt Cửu Miêu sắc bén, nhất thời quên mất thân phận của mình, châm biếm,
Dự tính? Dự tính gì, dự tính bảo vệ anh ta à?
Nhiếp Nhiên quay đầu sang, lại nhìn cô ta lần nữa.
Trong con người u ám kia lộ ra sự cảnh cáo.
Chuyện này...
không phải rất kỳ quái à? Nhiếp Nhiên nghiêng đầu nhìn cô ta, đuôi mắt vì đeo mặt giả mà bị kéo 9ra hơi dài, trong đôi mắt yên tĩnh lạnh lẽo như cái giếng cạn, nụ cười như khắc trên khóe miệng,
Rốt cuộc cô nhìn ở chỗ nào là6 tôi đang bỏ ra vì anh ấy?
Trong con ngươi lạnh lẽo của Cửu Miêu lộ ra tia lửa giận,
Chẳng lẽ không đúng à? Rõ ràng bây giờ c5ô đã có tiền đặt cược rồi, hoàn toàn có thể dẫn bọn chúng vào đảo chủ coi như trả thù, sau đó nhấn lúc loạn lạc rời đi.
Nhưng Cửu Miêu đã hận rèn sắt không thành thép với Nhiếp Nhiên, không hề phát hiện ra hàm ý trong ánh mắt kia, cô ta tiếp tục nói:
Nếu như cô quên vết thương của cô ở đâu ra, tôi có thể nhắc nhở cô, là anh ta tìm người ám sát cô để lại.
Nhiếp Nhiên khẽ híp đôi mắt hẹp dài lại, đáy mắt rét lạnh.
Cô không muốn ở lại chỗ này, tôi có thể nghĩ cách để cô đi, dù sao bây giờ tôi cũng nắm tiền đặt cược rồi, muốn một chiếc thuyền cũng có thể.
Cuối cùng cô vẫn dần sự không vui trong lòng xuống, bình tĩnh nói.
Sắc mặt Nhiếp Nhiên lập tức lạnh đi, sau đó cô túm lấy cổ áo cô ta nhấc cô ta lên,
Vậy cô dựa vào cái gì cho là ở lại chỗ này sẽ có đường sống?
Tốc độ trở mặt và động tác của cô đều quá nhanh khiển Cửu Miêu không kịp đề phòng.
Tôi đã từng bảo cô đừng có nhắc đến chuyện này chưa? Hả? Tại sao cô lại khiêu chiến sự kiên nhẫn của tôi hết lần này đến lần khác?
Đáy mắt Nhiếp Nhiên đầy sát ý không hề che giấu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.