Chương 2030: Từng bước ép sát - đánh cược một lần nữa
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 587 chữ
- 2022-02-19 08:30:17
Bọn họ sợ nếu như toàn bộ đều tụ tập lại sẽ bị phát hiện, đến cuối cùng không ai trốn thoát được, cho nên phần lớn mọi người đều 8không nhúc nhích, chỉ tự tìm hòn đá tiến hành tự cứu mình trong tình hình có thể.
Phạm Huy cẩn thận nhìn chằm chằm đám c3ướp biển kia, nhanh tay cởi trói cho từng người.
Lão đại! Mấy tên lính kia chạy thoát rồi!
Phó lão đại nghe thấy thể lập tức nghiêng đầu nhìn qua.
Sau khi thấy mấy sợi dây thừng bị cắt đứt trên mặt đất, hắn điên tiết đẹp cho mấy tên thuộc hạ vẫn đứng đực ra đó mỗi tên một phát.
Trên cổ tay anh ta có nhiều vết cắt, có vết thương thậm chí còn bị cắt 9đi cắt lại nên rất sâu.
Nhưng lúc này anh ta đã không có lòng dạ đâu mà quan tâm những thứ này nữa rồi.
May mà kịp thời phát hiện, nếu không chỉ một lát nữa thôi, ngay cả bóng người cũng không còn! Đến lúc đó, đám lính kia dẫn quân đội đến thì bọn chúng tôi đời.
Mấy tên cướp biển càng nghĩ càng kinh hãi cứ trợn mắt nhìn bọn họ như vậy.
Chúng mày còn đứng ở đó làm gì! Mau, mau đuổi theo đi!
.
Những tên đó bị đạp đau lúc này mới như hoàn hồn, cầm súng đuổi theo.
Bây giờ cô Diệp đang tức giận, ngộ nhỡ chưa phát tiết xong ở chỗ A Cửu, trút lên hắn thì làm thế nào?! Hắn già rồi, không còn trẻ như A Cửu, không chịu nổi mấy phát đạp của cô Diệp đâu.
Hắn yên lặng cẩu trời khấn Phật, hy vọng nhanh chóng bắt được đám người kia về trước khi cô Diệp phát hiện ra.
Sao lại như vậy!
Chuyện ngoài ý muốn này khiến Phó lão đại cau chặt mày lại.
Hắn rất lo lắng nếu như để cho cô Diệp biết chuyện này, chắc chắn hắn sẽ là người đầu tiên không thoát được.
Mà Phạm Huy và mấy binh lính khác cũng dừng chân nhìn về phía bọn chúng.
Sau mấy giây cùng đứng hình, hai bên gần như cùng lúc phản ứng lại, một bên báo cáo, một bên chạy vào rừng.
Vì thế, cả đám lính vội vàng che chắn cho mấy người đã được cởi trói kia, để bọn họ từ từ chạy đi.
Nhưng vì quá căng thẳng, vừa chạy còn vừa chú ý động tĩnh của đám cướp biển nên Phạm Huy quên mất việc phải chú ý cả dưới chân.
Chỉ mới lui tới chỗ rừng cây nhỏ, anh ta đã sơ ý đạp phải cành cây khô.
Rác! Trái tim anh ta lập tức nhảy lên tận cổ họng.
Bây giờ 6bỏ trốn là mục tiêu duy nhất của bọn họ.
Chỉ một lát sau, mấy người xung quanh đều thành công cởi được dây thừng ra.
Bọn họ dùng ánh mắt ra hiệu cho nhau, quyết định để mấy người này chạy trốn ra ngoài truyền tin trước, sau đó sẽ tìm quân đội đến cứu.
Anh ta giống như là bị đóng băng đứng ở đó.
Mấy tên cướp biển đang xem kịch kia nghe thấy tiếng động liếc mắt nhìn qua, không ngờ lại phát hiện có năm sáu binh lính đã chạy thoát vào rừng.
Hắn vươn cổ ra nhìn quanh rừng cây nhỏ.
Chỉ tiếc, hình như ông trời không nghe thấy lời cầu khẩn của hắn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.