Chương 2042: Giữ con tin - rắn mất đầu
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 669 chữ
- 2022-02-19 08:30:17
Dù sao anh ta cũng chỉ là một lính cần vụ, thể năng không tốt bằng những lính khác, tự dưng phải chạy nhiều quá nên hơi quá sức.
Sau k8hi điều hòa hơi thở mười mấy giây, anh ta mới đứt quãng nói:
Đó là...
Anh ta cầm bản đồ và la bàn xác định phương hướng.
Cuối cùng đi đi dừng dùng rất lâu, bọn họ đã đi tới bên ngoài rừng cây nhỏ mà Nhiếp Nhiên nói.
Anh ta cảm thấy có thể lừa bọn họ cam tâm tình nguyện tự chui đầu vào lưới, còn dễ dàng bắt sư đoàn trưởng của bọn họ đi như vậy, những người đó nhất định rất xảo trá.
Ngộ nhỡ đây cũng là một cái bẫy, vậy không phải là lừa nhiều người hơn vào à?
Lúc đó tôi cũng cảm thấy là bẫy, nhưng cho dù có phải hay không, chúng ta cũng phải đi xem một chút mới được, ngộ nhỡ là thật thì làm thế nào?
Binh lính kia không phản bác gì lại được Lưu Đức, chỉ có thể hỏi:
Vậy anh muốn dẫn theo bao nhiêu người? Lưu Đức tránh ra khỏi tay anh ta, trả lời:
Để đội 4 vừa rồi đi cùng tôi, nếu thật sự có vấn đề gì thì sẽ lập tức rút quân.
Vậy được rồi, có bất cứ vấn đề gì lập tức dùng bộ đàm báo cáo về, tôi còn biết mà điều người đi tiếp ứng các anh.
Được!
Hai người thương lượng mấy câu, Lưu Đức dẫn đội 4 xuống thuyền, đi về phía rừng cây nhỏ hướng Tây Nam.
một cái...
bẫy...
Trong sương mù dày đặc chỉ thấy bóng cây đang khẽ lay động.
Cảnh vật xung quanh tĩnh lặng như tờ.
là bọn cướp biển dùng để lừa3 chúng tôi...
bọn chúng bắt chúng tôi, sau đó lột hết đồ đạc quần áo trên người chúng tôi...
Vừa rồi lúc vào đảo cũng giống y như bây giờ, không có bất cứ tiếng động nào, đến sau khi bọn họ nhanh chóng đi vào bên trong, đám cướp biển kia mới im lặng không một tiếng động bao vây bọn họ từ phía sau, khống chế bọn họ.
Cảnh tượng y hệt, anh ta không muốn tái diễn lần thứ hai.
Những tên cướp biển kia nói, bảo chúng ta mau đi cứu
Lưu Đức nói rồi định giãy ra khỏi tay người kia chạy ra ngoài.
Lại là cướp biển? Anh chắc chắn đây không phải là một cái bẫy khác của đám cướp biển chứ?
Người kia nhắc nhở.
Thả các anh về? Anh đang đùa tôi à5? Tôi chưa bao giờ thấy cướp biển chủ động thả người cả.
Nói thật, đừng nói bọn họ không tin, ngay cả mấy người Lưu Đức được thả về cũng không dám tin.
Ôi chao! Bây giờ không phải là lúc nói vấn đề này, anh mau báo cáo lên trên đi, tôi còn có việc.
Lúc này Lưu Đức đã ổn định được nhịp thở.
đi rồi...
Bẫy? Nếu như là bẫy 9thì tại sao sư đoàn trưởng lại bị bắt đi, mà anh còn cả những người khác lại bình an trở về?
Người kia nghi ngờ nhìn Lưu Đức cùng với những 6binh lính theo phía sau.
Bọn chúng thả chúng tôi đi.
Mấy binh lính phía sau giải thích.
Nói rồi anh ta lại chạy ra ngoài.
Binh lính kia nhanh tay nhanh mắt túm lấy anh ta,
Có việc? Anh còn có việc gì nữa?
Người của ba đội ở trong rừng cây nhỏ phía Tây Nam, tôi phải dẫn người đi cứu bọn họ đã.
Sao anh biết?
Người kia kinh ngạc hỏi.
Vì vậy, lần này anh ta vô cùng cẩn thận.
Mỗi bước đi anh ta đều cẩn thận quan sát tình hình xung quanh, sợ phía sau hoặc là trước mặt đột nhiên có người xuất hiện.
Anh ta cũng không dám gọi to như Nhiếp Nhiên nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.