Chương 2054: Cô ta đang làm gì? - đàm phán


Khi thấy của căn nhà gỗ nhỏ của Nhiếp Nhiên vẫn đóng chặt, bọn chúng hiểu ngầm cười một tiếng, sau đó ai làm việc nấy.
Ba tiếng sau, Nhiếp Nhiên mới ngáp dài vươn vai đi ra khỏi phòng.

Đám cướp biển đang bận rộn ở bên ngoài nhì3n thấy, không nhịn được cười nói:
Cô Diệp, cuối cùng cô cũng tỉnh rồi.

Cô Diệp, tối hôm qua ngủ có ngon không?
Phó lã9o đại vừa mới gọi điện thoại với người ở hòn đảo phía sau xong thấy cô ra ngoài, cười tiến lên đón, hỏi:
Sao cô Diệp dậy6 sớm vậy? Thế nào, cô có đau đầu không, có cần tôi bảo thuộc hạ đi nấu cho cô ít canh giải rượu không?
Nhiếp Nhiên xua t5ay,
Không cần, tôi không sao cả.
Đám cướp trêu chọc:
Cô Diệp, không phải cô nói tửu lượng của mình rất tốt sao? Sao tối hôm qua mới uống một chút như vậy mà đã say rồi?

Tôi còn tưởng là tửu lượng của cô Diệp cũng giống như năng lực của cô, xem ra là tôi nghĩ quá nhiều rồi.

Ha ha ha, cuối cùng chúng ta cũng biết được một nhược điểm của cô Diệp.
Sau tối hôm qua uống rượu chơi oẳn tù tì cùng với Nhiếp Nhiên, những tên cướp biển kia đã bắt đầu dám trêu đùa cô rồi.
Nhiếp Nhiên day huyệt thái dương, cong môi lên cười như có như không hỏi một lời hay nghĩa:
Biết nhược điểm của tôi như vậy, rồi định chuốc rượu rồi làm gì tôi à?
Đám cướp biển kia cười xua tay lia lịa nói:
Không dám không dám, chúng tôi đâu dám làm như vậy.

Đúng thế, cho chúng tôi một trăm cái lá gan chúng tôi cũng không dám.
Dáng vẻ kia rõ ràng chính là không nghe ra hàm nghĩa thứ hai trong lời nói của cô.
Xem ra người ám sát thứ hai vẫn chưa xuất hiện.
Nhân lúc đám cảnh sát biển vẫn chưa có bất cứ hành động nào, cô đi đánh răng rửa mặt, sau đó đến phòng ăn ăn bữa trưa sớm.
Đến khi cô ăn xong, Phó lão đại mới vội vàng chạy từ ngoài cửa vào.

Đến rồi đến rồi, quả nhiên bọn chúng phải người đến rồi! Cô Diệp, cô đúng là thần!
Hắn chạy hơi vội, sau khi nói xong không ngừng thở hổn hển.
Nhiếp Nhiên lập tức để cái bánh bao trong tay xuống, hỏi:
Phải ai?

Hình như là một phó tham mưu trưởng.
Phó lão đại trả lời.
Nhiếp Nhiên nhíu mày một cái,
Phá tham mưu trưởng? Họ gì?

Hắn nói hắn họ Lục.
Họ Lục? Nhiếp Nhiên lập tức cảm thấy thất vọng trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn nói:
Bảo hẳn lên đảo chờ, sau đó chúng ta sẽ qua đó.
Lần này cô quyết định để cho Phó lão đại đích thân ra tay, mình dùng thân phận thuộc hạ đi phía sau hắn.
Lúc đi ngang qua nhà giam ở hòn đảo phía sau, Nhiếp Nhiên đặc biệt nhìn Nhiếp Thành Thắng bị giam ở trong đó một cái.
Sau đó Nhiếp Nhiên khẽ mỉm cười, quay sang hỏi Phó lão đại:
Thế nào, bây giờ đám cảnh sát biển kia sao rồi?

Phó lão đại cung kính trả lời:
Tôi mới vừa gọi điện thoại xong, tạm thời vẫn chưa có tin tức gì.

Không vội, bọn chúng sẽ đến nhanh thôi.
Nhiếp Nhiên cười rất chắc chắn.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.