Chương 2057: Những tên cướp biển kia có vẻ kỳ quái!


Tình hình của Sư đoàn trưởng Nhiếp bây giờ rốt cuộc như thế nào không có ai biết, chỉ có tiền đến, chúng ta mới có thể bàn 8điều kiện với bọn chúng.
Sĩ quan kia không tán thành hỏi:
Nhưng ngộ nhỡ đưa tiền đến rồi, bọn chúng lại đòi cái khác nữa3 thì sao?
Tham mưu trưởng lạnh lùng nói:
Vậy cũng chỉ có thể đáp ứng chúng.

Trước tiên cố gắng hết sức cứu người9 ra rồi hãy nói.

Những vấn đề khác tạm thời không suy nghĩ đến.

Vậy bây giờ tôi lập tức đi xin quân đội.
Phó th6am mưu trưởng nhận lệnh, lập tức bước nhanh ra ngoài.

Anh!
Phó tham mưu trưởng tức giận đến nỗi sắc mặt đỏ bừng, siết chặt hai tay lại.
Một tên cướp biển ở bên cạnh thờ ơ ra lệnh đuổi khách,
Đi thôi, phó tham mưu trưởng.
Trong mắt phó tham mưu trưởng là lửa giận không đè nén được, cuối cùng ông ta đi ra ngoài, nhưng mới đi được mấy bước đã nghe thấy tiếng Phó lão đại truyền từ sau lưng tới,
Đưa cả tiền của phó tham mưu trưởng lên thuyền, tránh cho đến lúc đó không nói rõ ràng được.
Phó tham mưu trưởng khó khăn lắm mới khống chế được lửa giận, lần này suýt nữa nổ tung tại chỗ.
Nhưng xét thấy giờ mình đang bị súng chĩa vào, ông ta chỉ có thể tức giận mang tiến trở lại thuyền.
Mất nguyên một buổi chiều gấp rút chuẩn bị tiền rồi dùng máy bay trực thăng vận chuyển đến vùng biển bọn họ đang đóng quân, sáng sớm ngày hôm sau, phó tham mưu trưởng lập tức mang đống tiền kia lên đảo.
Nhưng ai biết khi ông ta lấy từng cọc tiền ra, trừ đám cướp biển kia sáng mắt lên, Phó lão đại lại chẳng hề phản ứng, chỉ lắc đầu nói:
Một trăm triệu không được, phải hai trăm triệu.
Phó tham mưu trưởng lập tức nhảy dựng lên,
Hai trăm triệu? Hôm qua không phải anh vẫn nói là một trăm triệu à?


Tôi đổi ý không được à?
Sự kìm nén của phó tham mưu trưởng hoàn toàn bị thiêu đốt, ông ta đập mạnh lên bàn, chỉ thẳng mặt Phó lão đại,
Rõ ràng là anh đang chơi chúng tôi!
Phó lão đại bày ra vẻ thách thức:
Bây giờ tôi muốn hai trăm triệu, rốt cuộc ông có đưa không, không đưa thì mời đi.
Nói rồi hắn lập tức thể hiện thái độ đàm phán thất bại, tiễn khách.
Bên trong phòng họp vẫn duy trì trạng thái nặng nề như cũ. <5br>
Tất cả mọi người đều ngồi đó, cau mày.
Bây giờ là một trăm triệu, vậy tiếp theo thì sao? Bọn họ không tin đám cướp biển này chỉ đòi hỏi có vậy.
Người bên quân đội biết được chuyện này cũng vô cùng kinh hãi, nhưng mạng người là quan trọng, bọn họ vội vàng xin điều động rút tiền từ ngân hàng gần nhất ra.
Lúc này, Phó lão đại mới thay đổi thái độ ban đầu, đứng lên khỏi ghế, cưới hỏi Nhiếp Nhiên luôn đứng ở bên cạnh:
Cô Diệp, như vậy cô cảm thấy được chứ?
Nhiếp Nhiên nhìn chiếc thuyền phía xa dần dần nhỏ lại ở trên mặt biển, ừ một tiếng, hờ hững nói:
Lần sau chờ bọn chúng tới, lại thêm một trăm triệu nữa.
Nói xong cô đi vào bên trong.

Phó lão đại lập tức kinh ngạc trợn to mắt, sau khi ngẩn ra mấy giây, hắn mới bước nhanh lên phía trước, hỏi:
Ba trăm triệu? Cô chắc chắn người đàn ông đó đáng với cái giá này chứ?
Nhìn quần áo sĩ quan bị bọn chúng bắt đó có vẻ là cấp bậc rất cao.

Nhưng cũng không đến nỗi có thể tăng giá vô tận như vậy chứ? Ngộ nhỡ chọc giận đám binh lính kia, đến lúc đó bọn chúng cưỡng chế lên đảo, vậy phải làm thế nào? Nếu là tập kích thì phần thắng của bọn họ còn lớn, chứ nếu đánh trực diện với nhiều lính như vậy thì chưa chắc bọn họ đã thắng nối.

Phó lão đại rất lo lắng Nhiếp Nhiên không hề kiêng dè tăng giá như vậy sẽ khiến đối phương không vui.

Chỉ có điều, Nhiếp Nhiên giống như đã quyết tâm, lạnh giọng ra lệnh,
Cho dù có đáng giá hay không, cũng cứ tăng giá cho tôi.
Phó lão đại vừa nhìn thấy cô lạnh lùng quét mắt qua liền vội vàng gật đầu,
Được, được, được! Tôi nhất định sẽ tăng giá! Nhất định tăng giá! Nhưng phải tăng thêm bao nhiêu mới được?
Nhiếp Nhiên im lặng một lát, trong giọng nói mang theo sự lạnh lùng,
Tăng vô hạn.
Tăng giá vô hạn, có lẽ còn có thể kéo dài một khoảng thời gian.

Bây giờ trừ đợi ra, cô cũng chỉ có thể đợi.

Đợi câu trả lời cuối cùng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.