Chương 2070: Có mai phục, mau rút lui!


Cả con đường yên tĩnh không một tiếng động, đám người của đơn vị dự bị cứ ngồi xổm ở trong bụi cỏ, cầm súng trong tay, lúc nào cũng cảnh giác. <8br>
Thời gian chậm rãi trôi qua, toàn bộ cảnh tượng giống như bị dừng hình.

Đột nhiên, phía xa có tiếng
sột soạt sột soạt
vang lên3.
Anh ta vội vàng hỏi:
Sao thế?
Nghiêm Hoài Vũ một tay cầm súng tiếp tục bắn, cái tay còn lại thì che cánh tay, nghiến răng nghiến lợi nói:
Tên cướp biển đáng chết kia bắn trúng cánh tay tôi.
Sau khi bắn mấy phát nữa, hình như anh ta không chịu nổi, tùy ý xé một miếng áo ra, sau đó tùy ý quấn lấy vết thương trên cánh tay.

Không sao chứ?
Kiều Duy vừa thận trọng đối phó với trận ác chiến trước mặt, vừa hỏi người bên cạnh.
Ngay sau đó, bọn họ thấy một cái bóng đen chui ra từ trong rừng cây.
Nghiêm Hoài Vũ nhìn cái bóng đen nhỏ kia, không nhịn được 5nhẹ giọng lẩm bẩm với Kiều Duy ở bên cạnh một câu,
Mẹ kiếp! Kiều Duy, cậu đúng là tính toán như thần!
Chuyện không thể nào xảy ra này lại thật sự bị anh ta đoán trúng.
Bóng cây trên vách núi bắt đầu lay động.
Phương Lượng thấy tần số lay động không bình thường thì lập tức thấp giọng nói:
Có 9người tới! Lập tức cảnh giác!
Tất cả mọi người nghe được tiếng nhắc nhở này đều nâng cao cảnh giác, nhắm súng vào rừng cây nhỏ trên vách núi. 6
Sau đó cô lại bắn liên tiếp mấy phát về phía bọn họ.
Những phát nào cô cũng nhắm vào đường nét bóng người, cố gắng không bắn vào nội tạng đám binh lính kia.
Hắn vốn cảm thấy ý tưởng của cô Diệp đã rất không tệ rồi.
Giả vờ lao vào trong cùng, sau đó lại tay không leo lên vách núi, thần không biết quỷ không hay vòng từ bên trong ra.
Nhưng ai ngờ, đám binh lính đáng chết kia lại vẫn mai phục ở cửa ra của con đường này, đợi bọn chúng ra ngoài sẽ đánh cho bọn chúng không kịp trở tay.
Nhiếp Nhiên nấp ở sau một tảng đá lớn nghe tiếng đạn sau lưng, cũng cau mày lại.
Trong nháy mắt, đám cướp biển kia vội vàng phân tán ra, tìm chỗ ẩn nấp, vội vàng giấu mình đi.

Cô Diệp, bên ngoài còn có lính mai phục, chúng ta phải làm thế nào?
Phó lão đại nấp sau một thân cây, nghe tiếng đạn bắn lên trên cây, trong lòng rất lo lắng.
Thật sự muốn ép cô giao chiến chính diện à? Nghe từng tiếng súng vang lên bên ngoài, sau khi do dự một lúc, cuối cùng cô vẫn cầm súng lên nhắm vào bọn họ.
Cô không thể trốn ở đó mãi, tiếng súng chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của người bên trong, còn dừng lại chắc chắn phải chết.
Nói rồi anh ta âm thầm lấy súng trường từ trên vai xuống, nhắm vào cái bóng đen của đối phương, nhếch mép cười một tiếng nói:
Xem tôi hạ gục bọn chúng thể nào nhé!
Đến khi mấy tên kia nhảy từ trên vách núi xuống chuẩn bị rời đi thì
đoàng!
, một tiếng súng vang lên.
Tên cướp biển dẫn đầu ngã xuống đất không dậy nổi.
Đoàng! Lại một tiếng súng vang lên.
Kiều Duy nghe thấy Nghiêm Hoài Vũ ở bên cạnh khẽ rên lên một tiếng.

Không sao, không chết được.
Nghiêm Hoài Vũ không để ý trả lời một câu, sau đó lại cầm lấy súng bắt đầu ngắm bắn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.