Chương 2090: Cãi nhau - nghi ngờ
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 529 chữ
- 2022-02-19 08:35:24
Nơi này là bệnh viện, mặc dù là phòng bệnh VIP nhưng cũng không tránh được, ngộ nhỡ có bác sĩ ở cửa thì làm thế nào.
Vì vậy, ông ta q8uát khẽ:
Bà có thể thôi đi không?
Nhưng Diệp Trân lại không chịu bỏ qua:
Thôi đi? Diệp Trân tôi có lỗi với ông ở điểm nào! Ông lại muốn g3iấu tôi đi tìm bồ nhí!
Lần này Nhiếp Thành Thắng thật sự bị oan, ông ta chỉ điều tra một cô gái, sao lại thành ngoại tình rồi?! Nơi này dù 9sao cũng không phải là ở nhà, Diệp Trân có thể ngang ngược, nhưng Nhiếp Thành Thắng thì không thể như vậy.
Ông ta cũng tức giận,
Bà điên đủ chưa hả!
Tôi điên? Được, bây giờ tôi sẽ điện cho ông xem!
Lúc này Diệp Trân đã tức giận tới cực điểm, hai năm qua ông ta lạnh lùng với mình, không thèm chú ý đến con trai, cộng thêm mấy ngày nay bà ta bấm bụng nhẫn nhịn hầu hạ ông ta, cuối cùng tất cả đều bùng nổ.
Ông ta không biết làm sao6, chỉ có thể nói:
Tôi đi tìm bồ nhí lúc nào! Một giây trước còn nói tôi muốn tìm, một giây sau đã định tội tôi, tôi nói này bà có thể đừng 5gây sự vô cớ như vậy không hả, đây là bệnh viện, không phải là nhà chúng ta!
Nhưng lúc này Diệp Trân đã hoàn toàn nổi bão, căn bản không quan tâm nơi này là chỗ nào, gào lên,
Gây sự vô cớ đúng không? Chế tôi phiển đúng không! Nhiếp Thành Thắng, cái đổ vong ân phụ nghĩa này! Ông cũng không nghĩ xem năm đó vì ông, tôi đã phải chịu bao nhiêu khổ sở, chịu bao nhiêu giày vò, đứa con trai kia của ông là tôi liều chết sinh ra.
Bây giờ ông thì hay rồi, muốn tìm bồ nhí.
Ông là đồ ăn cây táo rào cây sung!
Nói rồi bà ta lại thuận tay cầm cái gối dựa lên đập ông ta.
Nhiếp Thành Thắng không ngờ bà ta sẽ ra tay, nhất thời không kịp tránh, bị đập trúng.
Ở bên cạnh có cái gì có thể ném, bà ta đều ném hết lên Nhiếp Thành Thắng ở trên giường bệnh.
Nhiếp Thành Thắng thật sự không kịp tránh.
Cuối cùng sắc mặt ông ta cũng đen lại, vén chăn lên, bước xuống giường, giữ lấy bà ta, quát lên,
Đủ rồi, tôi cảnh cáo bà, đừng có làm loạn nữa!
Diệp Trần bị kiềm chế không thể nào nhúc nhích, bà ta cúi đầu, bởi vì tức giận mà cả người đều run rẩy, nhưng dần dần Nhiếp Thành Thắng lại cảm thấy không ổn.
Vai người trước mặt càng lúc càng run mạnh, ngay cả tiếng hít thở cũng biến thành tiếng nghẹn ngào kìm nén.
Lúc ông ta cau mày đang định nói gì đó thì thấy Diệp Trận chậm rãi ngẩng đầu lên, trong mắt đầy nước mắt,
Ông làm gì tôi cũng nhẫn, tôi cũng nhịn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.