Chương 2124: Con người đều sẽ có lúc mơ hồ - kế hoạch thành công rồi
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 639 chữ
- 2022-02-19 10:13:28
Lần này kế hoạch cảnh sát biển tập kích bất ngờ rất thành công.
Ngay tuần trước Hoắc Khải Lãng đã để cháu tham dự buổi đàm p8hán với những người phía sau kia.
Vậy cháu và đối phương đã gặp nhau rồi à?
Lý Tông Dũng không kịp tắt động cơ đã gấp gáp hỏi. <3br>
Hoắc Hoành trầm giọng trả lời:
Chưa, cháu chỉ mới nói chuyện điện thoại với ông ta, sau đó mấy ngày nay luôn lần theo nguồn9 tín hiệu của ông ta, nhưng đối phương rất cẩn thận, cháu không tra được nguồn tin tức của đối phương.
Lý Tông Dũng lại khô6ng hề tỏ ra thất vọng:
Không tra được không sao, chỉ cần đối phương xuất hiện, tra được chỉ là vấn đề thời gian.
Lần này c5háu làm tốt lắm! Mười năm rồi, cuối cùng chúng ta cũng có tiến triển!
Lúc này trong giọng nói của Lý Tông Dũng khó nén được sự kích động.
Trên thân thể không có gì đáng ngại, chú cũng đã xác nhận với bác sĩ rồi, nghỉ ngơi một tháng nữa là cô ấy có thể tháo bột trở về đơn vị
Ông trả lời đúng sự thật.
Vậy cô ấy...
Một lúc sau, anh mới nói:
Cháu tạm thời chưa nghĩ xong, đến lúc đó rồi hãy nói.
Lý Tông Dũng nghe thấy thế, vội vàng nhắc nhở một câu,
Cháu vẫn muốn kéo dài à? Cháu cẩn thận cuối cùng ngay cả cơ hội giải thích cũng không có đâu.
Hoắc Hoành thở dài một tiếng, trong lời nói lộ ra cảm giác bất lực,
Cháu thật sự không biết phải giải thích với cô ấy thế nào.
Cháu lừa cô ấy, cháu lừa cô ấy nói trên đảo xảy ra chuyện để cô ấy đi giải quyết giúp cháu, nhưng trên thực tế...
Thế nhưng Hoắc Hoành ở bên kia lại im lặng, sau khi dừng lại một lát, cuối cùng anh hỏi:
Cô ấy...
vẫn ổn chứ?
Lý Tông Dũng oán thầm trong long, cuối cùng thằng nhóc này cũng không nhịn được nữa rồi.
cháu đã đưa cô ấy đi, khi chưa được cô ấy đồng ý, cháu đã đưa cô ấy đi.
Hơn nữa những chuyện cháu đã hứa với cô ấy, cháu không làm được một chuyện nào cả, không chỉ không làm, thậm chí còn chặn số điện thoại của cô ấy, để cô ấy một mình cô độc chờ đợi ở đó.
Khoảng thời gian này, nói thật anh cũng không biết sao mình lại chịu đựng được.
Đặc biệt là khi đám binh lính kia tấn công lên đảo, tối nào anh cũng lo lắng cho Nhiếp Nhiên đến nỗi trằn trọc không có cách nào ngủ được.
Nhưng buổi sáng lúc đối mặt với Hoắc Khải Lãng, anh vẫn phải tỏ ra rất điềm tĩnh ung dung.
Khi đó anh mới biết cái gì gọi là muốn điên.
Rõ ràng lo lắng cho Nhiếp Nhiên muốn chết, nhưng vẫn không thể lộ ra.
Đây là lần đầu tiên anh căm ghét hành động đáng chết này như vậy.
có nhắc đến cháu không?
Giọng Hoắc Hoành mang theo chút khốn khổ và khó hiểu.
Nói đến chuyện này, Lý Tông Dũng dừng cười,
Không, hôm nay chú còn hỏi cô ấy là cháu có tìm cô ấy không.
Giọng Hoắc Hoành lập tức kích động,
Vậy cô ấy nói như thế nào?
Lý Tông Dũng trả lời đúng sự thật:
Giọng cô ấy rất bình thản nói không có, có điều chú cảm thấy sự bình thản này hình như hơi khác thường, chú khuyên cháu sớm gọi điện thoại cho cô ấy đi.
Hoắc Hoành vừa nghe thấy cô phản ứng bình thản, trái tim lập tức lạnh đi một nửa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.