Chương 2156: Chuyện bất ngờ - ra tay cứu giúp
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 610 chữ
- 2022-02-19 10:18:39
Đặc biệt là mấy người Nghiêm Hoài Vũ và Mã Tường, tư thể huấn luyện nghiêm túc của bọn họ hoàn toàn khác so với nửa năm trước.
Nhóm tiếp theo, lên!
Quý Chính Hổ ra lệnh cho nhóm người cuối cùng.
Bởi vì nửa năm không huấn luyện, cộng thêm tối qua l3uyện tập quá sức nên để đảm bảo an toàn, Nhiếp Nhiên vẫn đeo dây thừng leo lên.
Dù đã cố gắng nhưng chỉ một loáng, đám lính 9đã vượt qua cô.
Lý Kiêu dẫn đầu, nhân lúc nhìn điểm dừng chân, Lý Kiêu cũng nhìn vị trí của Nhiếp Nhiên ở phía dưới.
Lúc phát hiện cô tụt lại cuối cùng, Lý Kiêu khẽ cau mày lại.
Đám người trên đỉnh núi nghe thấy thế, cũng đều nhìn chằm chằm Nhiếp Nhiên.
Ba mươi giây? Được chứ?
Mã Tường nhìn khoảng cách còn cả một nửa kia với vẻ mặt nghi ngờ.
Cố ý?
Thi Sảnh lập tức hiểu ra.
Đúng vậy, Quý Chính Hổ cố ý.
Nhiếp Nhiên, tôi cho cô thêm ba mươi giây nữa.
Nếu như cô còn không leo lên, tôi sẽ bắt cô trèo lại!
Quý Chính Hổ ở bên dưới lạnh lùng hô to.
Đáng chết! Nhiếp Nhiên nhìn miếng chì mơ hồ lộ ra trong ống tay áo của mình, cảm thấy rất phiền muộn.
Bây giờ cô gần như đã phải dùng hết sức để bám vào vách núi để tránh bị rơi xuống.
Huống hồ nhìn vẻ mặt Nhiếp Nhiên thì có vẻ đã dùng hết tất cả sức lực rồi.
Thầy ấy cố ý.
Lý Kiêu thấy Nhiếp Nhiên cố hết sức nghiến răng leo lên thì lạnh lùng nói.
Nếu như lúc thi, Nhiếp Nhiên leo với tốc độ này thì chắc chắn 5sẽ trượt.
Nhưng lúc này Lý Kiều lại không thể làm gì, chỉ có thể tăng nhanh tốc độ leo lên.
Anh ta đã đoán được Nhiếp Nhiên không thể nào leo lên trong vòng ba mươi giây, cho nên mới cố ý nói như vậy để cho Nhiếp Nhiên dùng hết sức leo lên.
Nhưng quá thời gian, sẽ bắt cô leo lại một lần nữa! Lúc đó chỉ sợ Nhiếp Nhiên đã kiệt sức, cho dù trèo bao nhiêu lần cũng sẽ không đạt được yêu cầu của anh ta.
Chỉ còn một tháng nữa thôi là đến kỳ sát hạch mùa hè rồi.
Sao tốc độ của Nhiếp Nhiên không chỉ không tăng lên, mà còn tụt xuống cuối lớp thể?
Tự cô ấy sẽ có cách.
Lý Kiêu nói bằng giọng lạnh nhạt, nhưng chân mày khẽ nhíu lại.
Khó lắm.
Thi Sảnh leo lên đỉnh núi liếc mắt tính toán, nếu như muốn ba mươi giây leo lên được đến đỉnh, ít nhất phải dùng tốc độ giống như Lý Kiều vừa rồi mới được.
Nếu không, cùng lắm cũng chỉ có thể trèo được một phần năm thôi.
Mà lúc này Nhiếp Nhiên vẫn còn ở một phần ba vách núi.
Tiểu Nhiên Tử còn tiếp tục như vậy sẽ trượt mất.
Nghiêm Hoài Vũ ở bên trên thấy vị trí của Nhiếp Nhiên, trong lòng rất lo lắng.
Khi đám lính nối đuôi nhau leo đến đỉnh núi thì Nhiếp Nhiên mới leo được một nửa.
Cô rất muốn dùng sức leo lên, nhưng cảm giác nặng nề trên người khiến cô hoàn toàn bất lực.
Tư thế của Lý Kiêu rất mạnh mẽ.
Chẳng bao lâu sau, cô đã leo lên đến đỉnh núi.
Quý Chính Hổ muốn cố ý để Nhiếp Nhiên tiến hành huấn luyện leo lặp đi lặp lại.
Từ lúc Quý Chính Hổ nói ra mốc thời gian, Nhiếp Nhiên đã biết rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.