Chương 2172: Tái phát - không thể vắng mặt trong kỳ sát hạch này
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 655 chữ
- 2022-02-19 10:18:40
Sắc mặt Tống Nhất Thành càng lạnh lùng hơn, anh ta gắn phim chụp lên đèn chiếu, chỉ phần cánh tay nói:
Cô bị gãy xương, hơn n8ữa nhìn ra được là bị rạn xương lần thứ hai, vết thương cũ tái phát.
Nhiếp Nhiên nhìn theo phía anh ta chỉ, quả nhiên có một3 vết nứt nhỏ, cô nghiêm mặt hỏi:
Vậy cần phải thế nào?
Nhất định phải bó bột lại mới được.
Tống Nhất Thành lấy phim chụp 9xuống, định gọi người vào.
Trước khi anh ta lên tiếng, Nhiếp Nhiên đã ngắt lời anh ta:
Không được, sắp đến kỳ sát hạ6ch mùa hè rồi, tôi không thể bó bột được.
Tống Nhất Thành kinh ngạc nhìn cô,
Bây giờ cô còn quan tâm sát hạch cái gì, nên q5uan tâm đến tay cô ấy.
Nếu như cô không bó bột nghỉ ngơi điều dưỡng, đến lúc đó chuyển biến xấu, có thể phải phẫu thuật đóng đinh cho cô, như vậy cô sẽ phải khổ sở thể nào hả!
Nhưng Nhiếp Nhiên lại giống như không nghe thấy, chỉ bình tĩnh hỏi:
Có thuốc giảm đau gì đó để tạm hoãn không?
Lần này Tống Nhất Thành đã bực đến phát cáu,
Tôi nói cô không nghe rõ à? Bây giờ cô không thể vận động mạnh! Như vậy sẽ chỉ làm vết thương của cô nặng thêm thôi.
Nhưng tuần sau tôi phải sát hạch rồi, tôi không thể dừng lại vào lúc này được.
Nhiếp Nhiên lạnh giọng trả lời.
Tống Nhất Thành cau mày lại:
Cô vì sát hạch mà ngay cả tay mình cũng không quan tâm à?
Anh đã nói mình không vong ân phụ nghĩa rồi.
Tống Nhất Thành ngẩn ra, sau đó buồn bực nói:
Bây giờ tôi đang cứu cô, sao lại vong ân phụ nghĩa!
Tôi vừa giúp anh một lần, bây giờ anh phải giúp tôi một lần mới đúng.
Đúng vậy, tôi giúp cô, giúp cô chữa khỏi.
Nhiếp Nhiên lắc đầu,
Tôi muốn anh giúp tôi tiếp tục giấu chuyện này.
Cô nói cái gì?
Tống Nhất Thành kinh ngạc trợn mắt nhìn cô.
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên, hờ hững nhắc nhở,
Anh là đàn ông con trai, nói lời phải giữ lời.
Vừa rồi anh đã đồng ý với tôi là sẽ không vong ân phụ nghĩa, sẽ giúp tôi rồi.
Cô nắm được câu này làm Tống Nhất Thành tức giận không ngừng giậm chân,
Đây rõ ràng là cô đào hổ cho tôi nhảy vào!
Nhưng anh nhảy rồi, cũng đồng ý rồi.
Nhiếp Nhiên bổ sung một câu.
Lần này Tống Nhất Thành tức đến nghẹn họng,
Tôi...
Anh không thể nói lời không giữ lời được.
Cô...
Anh đã đồng ý với tôi rồi.
Lần nào Nhiếp Nhiên cũng cướp lời anh ta, làm Tống Nhất Thành tích đầy một bụng lửa giận, sắc mặt đỏ bừng.
Khó khăn lắm mới hoãn lại được, Tống Nhất Thành thở hổn hển nói:
Tôi đồng ý với cô, nhưng tôi đứng trên lập trường cứu cô, bây giờ cô mà không giữ gìn, tương lai tay cô sẽ bị phế, cô hiểu không?
Nhiếp Nhiên tự biết mình đuổi lý, lại thêm đúng là mình cần anh ta giúp, chỉ có thể thấp giọng nói:
Lần sát hạch này rất quan trọng, chỉ một tuần thôi, sát hạch xong tôi sẽ bó bột, được không?
Không được! Một tuần thay đổi quá nhiều, hơn nữa cô còn phải huấn luyện, dưới cường độ như vậy, rất dễ xảy ra vấn đề lớn hơn.
Trong việc chữa bệnh cứu người, Tống Nhất Thành tuyệt đối sẽ không cho cô cơ hội thương lượng.
Huống hồ người đứng trước mặt anh ta còn là cô gái mà anh ta thích.
Anh ta càng phải bảo vệ cô mới đúng!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.