Chương 2200: Tái phát lần hai - có nghiệt duyên với nước
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 742 chữ
- 2022-02-19 10:18:40
Nhiếp Nhiên vừa rời đi, tất cả mọi người lại tiếp tục.
Đến khi hạng mục sát hạch kết thúc, mọi người mới trở lại đơn vị.
Trần Quân về đến đơn vị, chuyện đầu tiên làm chính là báo cáo chuyện của Nhiếp Nhiên lên trên.
Bởi vì lúc này Quý Chính Hổ vẫn đang ở trong phòng bệnh trông coi Nhiếp Nhiên.
Còn Tống Nhất Thành thì không ngừng thảo luận tình trạng vết thương và vấn đề nghỉ ngơi điều dưỡng sau này của Nhiếp Nhiên với bác sĩ.
Chuyện này tạm thời tôi vẫn chưa rõ, sĩ quan huấn luyện Quý đã đi đến bệnh viện rồi.
Lý Tông Dũng muốn đến bệnh viện thăm Nhiếp Nhiên.
Nếu như bảo bối của thằng nhóc này xảy ra chuyện gì, có lẽ nó có thể điên mất.
Nhưng vừa mở cửa ra, lính cẩn vụ của Lý Tông Dũng lại vừa vặn đi vào, suýt nữa va vào ông.
Tiểu đoàn trưởng!
Linh cần vụ vội vàng chào ông ta,
Cuộc họp buổi chiều sắp bắt đầu rồi.
Được cậu ta nhắc nhở, lúc này Lý Tông Dũng mới nhớ buổi chiều mình còn có một buổi họp liên quan tới lần cướp biển trước đó.
Đến khi thảo luận xong xuôi, Tống Nhất Thành mới đi từ ngoài hành lang vào.
Thế nào rồi, em ấy có sao không?
Cô gái này đúng là điên!
Nhớ tới lời vừa rồi bác sĩ nói với mình ở bên ngoài, anh ta lại tức giận.
Rốt cuộc bác sĩ nói thế nào?
Tay cô ấy bị rạn xương lần hai, khớp xương và mô mềm ở bả vai bị thương, nguy hiểm hơn là cô ấy bị chấn động não nhẹ.
Bác sĩ nói cô ấy từng bị va chạm mạnh.
Tống Nhất Thành đi tới bên giường bệnh của Nhiếp Nhiên, thầy cô nằm ở đó không nhúc nhích, trong lòng vừa tức vừa lo,
Đúng là đồ thần kinh! Đã bị thương thành như vậy rồi còn cậy mạnh! Bây giờ thì hay rồi, nằm ở chỗ này, cô vui chưa?
Không còn sớm nữa, hôm nay tôi ở lại đây, anh về đi.
Quý Chính Hổ nghiêm túc nói.
Lý Tông Dũng đang làm việc ng3he thấy vậy, lập tức đánh rơi bút lên bàn, đứng phắt lên,
Cái gì? Lúc sát hạch rơi từ trên vách núi xuống?
Vâng.
Trần Quân gật đầu9.
Lý Tông Dũng nghi ngờ hỏi:
Đang yên đang lành sao lại rơi xuống?
Nghe quâny nói lúc huấn luyện vì cứu người nên vết thươn6g cũ của em ấy tái phát, sau đó lúc cứu viện lại làm cánh tay bị thương.
Vết thương cũ tái phát? Mấy chữ này khiến Lý Tông Dũng kinh 5hãi trong lòng,
Nghiêm trọng lắm à?
.
Phía trên rất coi trọng vấn đề cướp biển lần này, không thể qua loa trì hoãn được.
Ông suy nghĩ một lát rồi dặn dò Trần Quân:
Khi nào Quý Chính Hổ về, bảo cậu ấy đến tìm tôi ngay.
Trần Quân đứng thẳng người đáp,
Rõ.
Nhưng Lý Tông Dũng họp xong, đợi trong phòng làm việc đến tối mà vẫn không đợi được Quý Chính Hổ.
Anh về đi thì hơn, tôi là bác sĩ, ở lại đây còn có thể chăm sóc cô ấy, mà anh thì còn phải quản người lớp 6 nữa, không thể phân thân được.
Quý Chính Hổ nhìn Nhiếp Nhiên, không nói gì.
Bây giờ cô ấy vẫn chưa tỉnh lại, ít nhất phải đến ngày mai, anh ở lại đây cũng chỉ lãng phí thời gian, mau về đi thôi, đơn vị chắc chắn đã báo chuyện của Nhiếp Nhiên lên, anh còn phải đi báo cáo xử lý nữa.
Nghe thấy Tống Nhất Thành nói như vậy, Quý Chính Hổ suy nghĩ một lát rồi nói:
Vậy thì làm phiền anh rồi.
Không sao, Nhiếp Nhiên phiên tôi không chỉ một lần.
Trước khi đi, Quý Chính Hổ lại nhìn Nhiếp Nhiên nằm ở trên giường bệnh một cái, rồi mới rời bệnh viện quân đội.
Vừa trở lại đơn vị, Quý Chính Hổ đã thấy Trần Quân, đám người Hà Giai Ngọc cùng với một số người có quan hệ tương đối tốt với Nhiếp Nhiên, ví dụ như Diệp Tuệ Văn, Tôn Hạo, cả những binh lính khác của lớp 6 cùng đứng đợi ở cổng đơn vị.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.