Chương 2202: Bị hủy bỏ? - toi công hết rồi!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 931 chữ
- 2022-02-19 10:23:50
Nhiếp Nhiên muốn ngồi dậy nhưng lại không cẩn thận chạm phải chỗ đau ở cánh tay khiến cô rên khẽ một tiếng.
Tống8 Nhất Thành trông cô cả đêm mới chợp mắt được một lát, nghe thấy tiếng động liền bừng tỉnh.
Tôi đi tìm bác sĩ, cô ở im ở trên giường đừng có đi lung tung
Tống Nhất Thành chỉnh chăn cho cô, dặn dò một lúc rồi mới rời khỏi phòng bệnh.
Nhiếp Nhiên nằm ở trên giường, nhìn thạch cao trên cánh tay mình, vẻ mặt thoáng u ám.
Quý Chính Hổ nghiêm túc nói:
Sát hạch chính là sát hạch.
Anh ta cũng tiếc nuối.
Nhưng sát hạch cũng có nguyên do chứ! Lúc huấn luyện vết thương cũ của cô ấy tái phát, vì lần sát hạch này mà cô ấy phải tiêm mũi gây tê kiên trì ra trận, nếu không phải sau đó cứu người bị cây đập phải, lần sát hạch này cô ấy sẽ không có vấn đề gì! Nếu như các anh làm như vậy, sau này còn ai cứu người nữa!
Tống Nhất Thành càng nói càng kích động.
Lúc nãy tôi cũng dọa cô ấy như vậy, nói tay cô ấy tàn phế, nhưng cô ấy thông minh lãm, liếc mắt một cái thấy ngay, anh vẫn nên ngoan ngoãn nói thật đi.
Anh ta vừa cười nói, vừa dẫn bác sĩ đi vào.
Quý Chính Hổ nghe thấy vậy, lúc này mới hiểu hóa ra cô tưởng là mình đang đùa với cô, vì vậy vội vàng lên tiếng:
Đây là sự thật.
Thầy ấy nói thật.
Hai người gần như nói cùng một lúc.
Với tính cách của Nhiếp Nhiên, đâu thể ngoan ngoan chấp nhận kết quả như vậy chứ.
Cô...
Quý Chính Hổ do dự không biết có nên khuyến cô mấy câu không, lại nghe thấy tiếng Tống Nhất Thành vang lên sau lưng,
Cho xin đi, vừa rồi tôi đã chơi chiêu này của sĩ quan huấn luyện Quý rồi.
Quý Chính Hổ và Tống Nhất Thành ngẩn ra.
Nhiếp Nhiên ngẩng đầu lên, cong khóe miệng nhìn Quý Chính Hổ,
Tôi biết thầy sẽ không đem chuyện này ra đùa.
Không phải đùa? Vậy Nhiếp Nhiên thật sự không đạt tiêu chuẩn à?
Tống Nhất Thành kinh ngạc hỏi.
Quý Chính Hổ trầm mặc gật đầu.
Lần này Tống Nhất Thành cuống lên, bỏ lại bác sĩ, đi thẳng tới,
Sĩ quan huấn luyện Quý, có nên cho cô ấy một cơ hội không? Cô ấy bị thương mới như vậy, đây không phải là trình độ thật sự của cô ấy.
Nhìn sang thấy Nhiế3p Nhiên đang khó khăn bò xuống, anh ta giật mình ngã lăn từ trên giường phụ xuống, kích động nhào tới bên giường bệnh c9ủa Nhiếp Nhiên, vui vẻ nói:
Cô tỉnh rồi à? Sao rồi, có khó chịu chỗ nào không, tôi lập tức gọi bác sĩ giúp cô.
Tôi k6hông sao.
Nhiếp Nhiên thấy cả cánh tay mình đều bị bó bột, lập tức cau mày lại.
Tống Nhất Thành thấy cô như vậ5y bèn cố ý dọa cô:
Cái gì mà không sao! Cô có biết cô đã hôn mê mấy ngày rồi không? Bác sĩ nói bây giờ tay cô bị rạn xương lần hai nghiêm trọng, không được cử động, nếu không sẽ phải cưa đi.
Đáng tiếc, Nhiếp Nhiên chỉ dửng dưng nói:
Ô.
Chỉ ồ thôi? Không có gì khác à?
Tống Nhất Thành trợn to hai mắt hỏi.
Trước kia tâm trạng của cô chưa bao giờ thay đổi thất thường thể này.
Quả nhiên ở dưới sự dẫn dắt của người kia, cô đã biến thành không bình thường rồi.
Quý Chính Hổ nhìn cô, trong đáy mắt lóe lên chút do dự,
Sát hạch mùa hè của cô...
bị hủy bỏ rồi.
Tôi biết rồi.
Nhiếp Nhiên nói chuyện bình thản như vậy làm cho Quý Chính Hổ thoáng kinh ngạc.
Nhưng lúc cô thấy những đứa bé kia nhìn cô với ánh mắt cầu cứu, cô lại cảm thấy hình như...
cũng không phiền muộn đến thế.
Lúc cô đang suy nghĩ lung tung thì có người đi từ bên ngoài vào.
Nhiếp Nhiên tưởng là Tống Nhất Thành dẫn bác sĩ tới, nghiêng đầu qua nói:
Sao anh lại đi...
Còn chưa nói xong chữ
lậu
, đã thấy Quý Chính Hổ đi từ ngoài cửa vào.
Nhiếp Nhiên nhướng mày hỏi:
Sao thầy lại đến đây?
Cô cảm thấy thế nào rồi?
Cũng ổn.
Đúng rồi, sát hạch của tôi thì thế nào?
Nhiếp Nhiên vốn định buổi tối sẽ gọi điện thoại hỏi Quý Chính Hổ, nhưng mà giờ anh ta đã đến thì cô có thể hỏi thẳng luôn.
Không ồ thì còn có thể thế nào? Tôi đã rất nể mặt nghe anh chém gió rồi, hay là anh mong tôi vừa khóc vừa gào trước mặt anh?
Đối mặt với năng lực suy nghĩ nhanh nhẹn của Nhiếp Nhiên, Tống Nhất Thành thật sự phục sát đất.
Anh ta không biết làm sao, chỉ có thể nói thật,
Mặc dù tay cô không đến mức bị cắt đi, nhưng bị thương rất nghiêm trọng, nhất định phải nghỉ ngơi tử tế mới được.
Nhiếp Nhiên gật đầu một cái, tỏ ý mình đã hiểu.
Cô rơi xuống lúc đang sát hạch, vậy sát hạch của cô phải làm thế nào? Lúc này có phiền muộn nghĩ tự dưng mình liều mạng cứu người như vậy làm gì.
Xem đi, giờ bản thân cũng phải vào trong bệnh viện rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.