Chương 2223: Ra đảo - tiến hành tiếp viện



Nhưng trong chúng ta, chỉ có cô quen thuộc hòn đảo đó nhất.
Lúc nói đến câu cuối cùng, Lý Tông Dũng hạ thấp giọng.
Nhiếp Nhiên đang uống nước lập tức dừng lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc, đồng thời cũng trở nên do dự,
Ngài nói là...
hòn đảo đó?

Đúng vậy, chính là hòn đảo đó.
Lần này Nhiếp Nhiên đứng phắt lên, vẻ mặt lạnh lùng:
Sao các ngài lại9 đi tấn công hòn đảo đó? Rõ ràng ngài biết...
Tuy cô không nói ra, nhưng ý trách cứ trong đó đã rất rõ ràng.

Bên 6đó là kho vũ khí đạn dược Hoắc Hoành khó khăn lắm mới xây dựng xong, Lý Tông Dũng điên rồi à? Sao lại đi tấn công hòn đảo 5đó? Vậy không phải mười năm tâm huyết của Hoắc Hoành uổng phí hết à! Lý Tông Dũng hạ thấp giọng trả lời:
Nó đang thu lưới rồi, đây cũng là một phần trong kế hoạch đó.

Cô mau tới tiếp viện đi.
Nhiếp Nhiên trợn mắt lên.

Sao lại nhanh như vậy? Kho vũ khí đạn dược này mới hoạt động có mấy tháng ngắn ngủi mà thôi, trong mấy tháng qua Hoắc Hoành đã lần được ra kẻ đứng sau rồi à?

Nhiếp Nhiên nhớ lại lần trước lúc anh đến thăm mình, có nói với mình là anh sắp về rồi.

Lúc đó cô cho là Hoắc Hoành đang dỗ dành cổ, an ủi cô.

Chẳng lẽ là thật à? Nhiếp Nhiên không lãng phí thời gian nữa, lập tức hỏi:
Tôi qua đó bằng cách nào?

Tôi sẽ phái máy bay trực thăng qua đó, ba tiếng nữa là có thể đến đơn vị.

Được.
Nhiếp Nhiên đang muốn kết thúc cuộc nói chuyện để đi thu dọn đồ đạc thì vô tình thấy Diệp Tuệ Văn đang nhàm chán dựa vào cửa sổ đợi mình, cô nói với Lý Tông Dũng trong điện thoại:
Đúng rồi, chỗ tôi còn có một nữ binh, tôi muốn thuận tiện dẫn cô ấy tới tiếp viện cho mọi người.
Lý Tông Dũng suy nghĩ một lát, cuối cùng nói:
Được.
Nói chuyện xong, Nhiếp Nhiên cầm điện thoại đi đến cửa, nói với Diệp Tuệ Văn:
Điện thoại của cô.
Diệp Tuệ Văn nhận lấy điện thoại nhưng không hỏi gì cả.

Nhiếp Nhiên cảm thấy cô ta rất thông minh.


Cảm ơn.
Nhiếp Nhiên nói.


Không có gì, chuyện nhỏ thôi.
Diệp Tuệ Văn nhét điện thoại vào trong túi quần của mình,
Không còn chuyện gì nữa thì tôi về ngủ đây.
Cô ta đang định đi thì nghe thấy Nhiếp Nhiên nói:
Tôi nghĩ có lẽ cô không ngủ được rồi.
Diệp Tuệ Văn ngẩn người, quay đầu nhìn về phía cô.


Ba tiếng nữa máy bay trực thăng sẽ tới, lập tức chuẩn bị đồ, chúng ta phải đi tiếp viện.
Nhiếp Nhiên ném lại câu này xong thì đi vào trong phòng của mình bắt đầu thu dọn.

Diệp Tuệ Vãn nhất thời vẫn chưa hoàn hồn lại, cô ta chỉ vào mình,
Chúng ta? Tiếp viện?


Diệp Tuệ Văn vẫn cảm thấy không thể tin nổi,
Chỉ có hai chúng ta?

Nếu như cô có mấy người bạn ma, tôi cũng không ngại đưa đi cùng.
Nhiếp Nhiên vừa làm vừa nói với cô ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.