Chương 2255: Nửa đêm lên đảo
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 803 chữ
- 2022-02-19 10:29:12
Dù sao hai người này cũng là do cô đưa ra ngoài, cho dù không nói là bảo vệ, nhưng cũng không thể trực tiếp như vậy.
Lúc tất cả mọi người đều 8đang đồng tình vì hai người kia, lại nghe thấy Dương Thụ lên tiếng trước:
Tôi không cần.
Diệp Tuệ Văn đứng ở bên cạnh cũng gật đầu,
Tôi cũng không3 cần, tôi có thể tự chăm sóc cho mình, không cần làm phiền đơn vị khác.
Cô ta tới để kề vai chiến đấu với người Quân khu 9,không phải tới để bọn họ 9bảo vệ! Cho dù kích động và sùng bái như thế nào đi nữa, nhưng cô ta tin tưởng vào năng lực của mình.
Đội trưởng Lưu nhìn hai binh lính kia đ6ứng thẳng tắp ở đó, trên mặt tràn đầy vẻ kiến nghị thì cười khen,
Người cô tìm thật kiêu ngạo, vẫn nói vật hợp theo loài, quả nhiên như vậy.
Nhiếp 5Nhiên nhìn hai người kia, bình tĩnh trả lời:
Không phải bọn họ kiêu ngạo, mà là thiểu thông minh thôi.
Để bọn họ đi theo người Quân khu 9 mà lại còn không muốn.
Hoàn cảnh trên hòn đảo phía sau tệ hơn đảo chính nhiều, cô có lòng tốt để bọn họ được bảo vệ tính mạng mà còn không cảm kích.
Đã nói đến thế này rồi, Dương Thụ cũng không thể nói gì nữa, chỉ có thể đi theo bọn họ chuẩn bị trang bị, cùng người của đội thủy quân lục chiến xuống biển bơi vào trong hòn đảo kia.
Tốc độ của bọn họ rất nhanh, Nhiếp Nhiên nhìn chằm chằm sóng nước trên mặt biển, trừ những lớp sóng lăn tăn rất nhẹ ra, không nghe thấy bất cứ tiếng nước nào nữa.
Đội trưởng Lưu tính toán thời gian, nói:
Thế này đi, để người của đội thủy quân lục chiến chúng tôi lên đảo kiểm tra trước?
Chuyện lên đảo, đội thủy quân lục chiến của đội trưởng Lưu là chuyên nghiệp, Nhiếp Nhiên và đội trưởng Vu đương nhiên sẽ không có ý kiến gì.
Lúc đội trưởng Lưu chuẩn bị phái người đi xuống thì nghe thấy Nhiếp Nhiên đột nhiên nói:
Để Dương Thụ đi cùng mọi người đi.
Dương Thụ hiển nhiên không ngờ Nhiếp Nhiên sẽ cho mình đi vào lúc này, anh ta kinh ngạc nhìn về phía cô.
Lúc anh ta đang cảm thấy mình tốt bụng, lại nghe thấy Dương Thụ nói:
Tôi không có hứng.
Gương mặt dương dương đắc ý của đội trưởng Lưu sụp đổ,...
Thằng nhóc này, cậu xem thường đơn vị chúng tôi à?
Nhiếp Nhiên cười nói với Dương Thụ:
Đội trưởng Lưu đã chấp nhận khiêu chiến rồi, anh còn không đi ứng chiến đi.
Vậy cô thì làm thế nào?
Dương Thu nhíu mày hỏi.
Chờ đến nơi đó, chỉ sợ hai người này sẽ không nói như vậy nữa thôi.
Nhiếp Nhiên cũng lười vặn lại bọn họ, cúi đầu tiếp tục nghiên cứu đường đi trên bản đồ.
Tất cả đều được tiến hành trong im lặng.
Trong sương mù dày đặc, những người đó bắt đầu đến gần hòn đảo.
Nhưng Nhiếp Nhiên không nhìn anh ta, cô chỉ nói với đội trưởng Lưu:
Anh ta luôn nói mình bơi lội không tệ, lần này để cho anh ta đi cùng mọi người, cho anh ta thấy cái gì gọi là chênh lệch.
Dương Thụ cau mày từ chối:
Không cần.
Đội trưởng Lưu cũng gật đầu nói:
Đúng vậy, như vậy sẽ đả kích cậu ấy.
Bọn họ là đội thủy quân lục chiến, bọn họ huấn luyện bơi lội nghiêm khắc nhất, có kinh nghiệm phong phú nhất với việc tác chiến trên biển.
Người tên Dương Thụ này mới ở đơn vị dự bị chưa được bao lâu, làm sao có thể so sánh với bọn họ? Có điều hình như thằng nhóc này cũng rất biết lượng sức mình, biết mình không thể so được, lại không cậy mạnh.
Nhiếp Nhiên nói như chuyện đương nhiên:
Tôi có đội trưởng Vụ rồi, anh đi đi.
Đội trưởng Vụ bị điểm tên liền quay sang nhìn cô.
Nhiếp Nhiên cười hỏi:
Đúng không, đội trưởng Vu?
Đội trưởng Vụ ngẩn ra, sau đó mới gật đầu, ừ một tiếng.
Mặc dù tìm được điểm lên bờ, nhưng điểm lên bờ lại nguy hiểm hơn những nơi khác, hơn nữa ban đầu cô cũng cài người trên hòn đảo đó, cho nên phải cực kì cẩn thận mới được.
Chiếc thuyền đã lái đến hòn đảo phía sau, nhưng vì để đề phòng trên đảo có người, bị phát hiện, cho nên thuyền dừng lại trong tầng tầng sương mù dày đặc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.