Chương 2268: Đánh gọng kìm



Anh...

anh Đông!
Tên đứng cuối cùng run rẩy hô to một tiếng.
đừng....
đừng...
Tên kia ra sức lắc đầu, kết quả vẫn bị kéo đi.
Tiếng hắn rất to, làm đám người đang chiến đấu kị8ch liệt kia đều ngẩn ra, nhìn về phía họ.

Chúng mày đang làm gì thế?
Cả đám thấy rất khó hiểu:
Ở đây đã không đủ ngư3ời mà chúng mày còn đứng đó?
Những tên kia thấy họ tiến lên định va vào mình thì hô to,
Đừng động vào tao! Đừng có động vào t9ao! Có người tập...
anh Đông!
Anh Đông đi từ phía xa đến, lúc nhìn thấy ba thi thể, đáy mắt hẳn u ám, gân xanh trên huyệt thái dương cũng giật giật.

Anh Đông, chúng ta phải làm thế nào đây? Tên kia nấp trong bóng tối tập kích chúng ta!
Mấy gã đứng ở đó kêu cứu.

Chắc là Nhiếp Nhiên.
Phương Lượng nói.
Đội trưởng Lưu hơi kinh ngạc:
Nhiếp Nhiên?

Vâng, chắc là cô ấy đi vòng qua phía sau đánh lén bọn chúng.
Phương Lượng bắn một phát súng về phía đối phương, sau đó tiếp tục nói:
Kỹ thuật bắn của cô ấy không tệ, có lẽ là không sai đâu.

Đúng, từ trước đến giờ cô ấy luôn thích làm việc tự do, rất có thể là cô ấy.
Uông Tư Minh cũng phụ họa.
Nhất thời, hai người đều không nhúc nhích.
Các binh lính đối diện nhanh chóng cảm nhận được hỏa lực bên này giảm đi.
Mới bước ra một bước, một tiếng súng lại vang lên.
Tên đó vốn đang giãy giụa bỗng run lên rồi ngã xuống.

Có phải bên kia xảy ra chuyện gì không?
Đội trưởng Lưu tò mò hỏi.

Người của tôi vẫn chưa ra tay.
Đội trưởng Vụ vẫn luôn tính toán thời gian, khu vực này phần lớn đều là đất bằng, nếu muốn tìm một chỗ cao để đánh lén thì bọn họ cần phải tốn một chút thời gian mới được.

Nhưng cô ấy tác chiến một mình như vậy thật sự là quá nguy hiểm! Ngộ nhỡ đối phương tập trung hỏa lực đối phó với cô ấy thì làm thế nào?
Đội trưởng Lưu thấy mặc dù hỏa lực của đối phương tạm thời đã bị áp chế, nhưng rất rõ ràng không phải là vì bọn chúng thương vong, mà giống như tập trung người để đi giải quyết Nhiếp Nhiên.

Vậy phải làm thế nào?!
Uông Tư Minh bắt đầu lo lắng.
Anh Đông quay đầu lại, nhìn về phía sườn núi nhỏ phía xa.
Nhiếp Nhiên cảm nhận được ánh mắt kia, cô nhướng mày lên, nhưng không nổ súng ngay.

Không đâu, người của tôi sẽ lập tức tiếp viện cho cô ấy, phân tán sự chú ý của đám cướp biển này, chúng ta chỉ cần tăng thêm tốc độ là được.
Đội trưởng Vụ bình tĩnh nói.

Vậy chúng ta phải nhanh lên mới được!
Đội trưởng Lưu phân phó mấy binh lính bên cạnh.
Gã đàn ông đang kéo lập tức há hốc mồm.

Chuyện này...
.
Cộng thêm bây giờ là buổi tối, bắn trong bóng tối lại càng khó khăn hơn.
Họ vừa kéo đám người kia vừa nói:
Mấy đứa chúng mày nhanh lên, đừng có lề mề nữa, đang không đủ người kia.

Đừng...
Tất cả mọi người đều kinh ngạc.
Tên kia vội vàng gọi,
Anh...
tập kích bọn tao! Chỉ cần chúng tao nhúc nhích, kẻ kia sẽ...
nổ súng...

Tập kích?
Những 6gã đó chỉ mải giao chiến với các binh lính đối diện, không chú ý tới tình hình vừa rồi nên không tin,
Đùa cái gì thế! Mày bảo 5tên đó bắn một phát súng thử xem, tạo không tin đâu!
Xung quanh nơi này toàn là đầm lầy, không hề có chỗ cao, mà chỗ cao nhất cách bọn chúng rất xa, muốn bắn từ chỗ đó tới rõ là không thể.
Mấy binh lính đang tác chiến gật đầu rồi lập tức chiến đấu tiếp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.