Chương 2299: Đợi đã! hắn tìm viện trợ từ bên ngoài?!


Điều này làm cho Nhiếp Nhiên thoáng kinh ngạc.

Bởi vì tên Hồ Tứ trước mắt này không phải là người có năng lực xuất chúng8, chỉ là một con chó đã từng ở bên cạnh Phó lão đại mà thôi.

Tại sao Hoắc Hoành phải nâng đỡ loại người không có năng l3ực này lên? Là để dễ khống chế à? Nhiếp Nhiên không dám nghĩ sâu vấn đề này, cô sợ không đủ thời gian.
chúng mày thế mà lại bắt được một nữ binh à? Ha ha! Tốt quá rồi, tốt quá rồi! Có nữ binh này làm con tin, chắc chắn bọn chúng không dám tấn công nữa
Hẳn lập tức nghĩ đến trước đây Phó lão đại và cô Diệp giam giữ sư đoàn trưởng gì đó kia, những binh lính đó lập tức rút lui ra khỏi đảo, không dám tự tiến hành động nữa.
Vì vậy hắn tiến lên túm lấy cổ áo Nhiếp Nhiên, sau đó nói:
Ha ha,mau, mau đi đến phía trước nói với đám binh lính kia là ông đây bắt được một nữ binh, nếu bọn chúng không muốn cô ta chết thì tức lập rời khỏi đảo cho
tao!

Bây giờ chuyện c9ô phải suy nghĩ không phải là tại sao Hoắc Hoành muốn nâng đỡ Hồ Tứ, mà là Bây giờ cô giết sạch bọn chúng, hay là đợi xem diễn 6biến tiếp theo? Nếu như bây giờ ra tay, cô có thể nắm chắc trăm phần trăm giải quyết được người trong phòng này.
Mà đợi5 thêm thì mỗi phút mỗi giây đều sẽ đưa cô vào trong nguy hiểm.
Thật ra thì kết quả đã sớm thấy ngay rồi.
Nhiếp Nhiên chưa bao giờ bị túm cổ áo như vậy, nếu như là trước kia chỉ sợ tay Hồ Tứ đã sớm bị chặt đứt rồi.
Chỉ có điều, lúc này Nhiếp Nhiên vẫn không nhúc nhích.
So với sự ổn định của Nhiếp Nhiên, Cửu Miêu lại hơi nóng nảy,
Cô ta không phải.
Cô ta còn chưa nói xong, Hổ Tử đã ngắt lời,
Mau đi ngay, bảo bọn chúng lập tức ngừng bắn cho tao!
Cửu Miêu thấy tên thuộc hạ kia sắp chạy ra ngoài, lập tức nói với Hồ Tử:
Cô ta không phải nữ binh!
Hình như Nhiếp Nhiên đã sớm dự liệu được Cửu Miêu sẽ ra tay tương trợ.
Bây giờ đám cướp biển đang ở thế bất lợi, cần người tới hỗ trợ, sự xuất hiện của mình vừa vặn là một liều thuốc trợ tim, sao cô ta có thể bỏ qua cho mình được? Hơn nữa bây giờ mình xuất hiện, cô ta sẽ không bị người khác chú ý nữa.
Sau đó có lẽ có thể...
làm một số chuyện không muốn ai biết.
Nếu như muốn chạy trốn thì đúng là một tuyến đường rất tốt.
Vậy rốt cuộc cô ta muốn làm gì? Vì câu trả lời này, Nhiếp Nhiên quyết định liều một ván, tạm thời ở lại đây.
Tên Hồ Tứ đứng đối diện lúc này cũng hoàn hồn lại, đổi thành vẻ mặt mừng rỡ,
Chúng...
Nhưng sở dĩ cô do dự không quyết định như vậy là vì vừa rồi gã đàn ông này nói một câu:
Rõ ràng tao bảo mày ở phía sau phòng họp đợi lệnh, tại sao mày lại chạy đến đây? Có phải là muốn chạy trốn không?
Muốn chạy trốn? Với tính cách của Cửu Miêu chắc sẽ không giống kẻ đào ngũ, năng lực của cô ta gần như ngang ngửa với Lý Kiêu, huống hồ hồi đó lúc cùng mình tấn công đội thủy quân lục chiến, cô ta cũng không trốn đi.
Vả lại cô ta đã gọi tiếp viện tới rồi, sao có thể muốn trốn được? Nhưng nếu như không phải kẻ đào ngũ, vậy tại sao cô ta không làm theo lời Hồ Tứ?
Nơi này đúng là rất hẻo lánh, hơn nữa cách hòn đảo phía sau cũng khá gần.
Nhiếp Nhiên nhìn cô ta, yên lặng chờ xem tiếp theo cô ta nói thế nào.

Nói bộ mặt thật của mình ra à? Nhưng mặt mình không phải là mặt của cô Diệp
, mà Hồ Tứ chưa từng gặp
cô Diệp
thật, cô ta phải làm thế nào? Nói mình là viện trợ từ bên ngoài? Nhiếp Nhiên rất muốn nhìn dáng vẻ bất lực của cô ta, khóe miệng cô khẽ cong lên.

Nếu như cô ta dám nói như vậy thật, chỉ sợ Hồ Tứ sẽ không bỏ qua cho cô ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.