Chương 2320: Cái tát quen thuộc


Biểu hiện lạnh nhạt đó hoàn toàn chọc giận Hồ Tứ.

Nhưng trên thực tế, lúc này ngoại trừ giả câm giả điếc ra, Nhiếp 8Nhiên không thể làm gì khác.
Đám người kia thấy binh lính không dám làm gì bọn chúng thì lại càng điên cuồng ngang ngược hơn, thậm chí còn muốn nhân lúc rối loạn này để chạy trốn.
Nhưng vừa mới bước ra một bước, lại có một tiếng súng nữa vang lên khiến đám cướp biển sợ hãi run lên, đứng yên tại chỗ.
ba giây...
Sau khi dừng lại năm sáu giây, có một tên trong đám cướp biển tức giận gào lên với các binh lính,
Chúng mày...
Kết quả tiêu thật rồi! Vẻ mặt Nhiếp Nhiên vẫn lạnh lùng như thế, nhưng Hà Giai Ngọc và Nghiêm Hoài Vũ lại há hốc mồm.
Trời đất! Bắn chết người đã đầu hàng ngay trước mặt mọi người, thế này sẽ...

Mày dám lừa tao, mày sẽ chết không được tử tế đâu!

Mày quay ch5úng tạo vòng vòng như bọn ngu, đô ti tiện!
Những binh lính kia không biết cô Diệp nào cả, nhưng thấy hắn gân cổ lên tức giận mắng thì tiến lên bịt miệng hắn lại, có điều mây tên anh em lúc này cũng ầm ĩ lên.

Không sai, mày là đồ ti tiện!

Mày dám lừa chúng tao! Uổng công chúng tao tin tưởng mày đến thế!

Tất cả trật tự!
Những binh lính lạnh giọng quát đám cướp biển kia.
Cô vẫn duy trì tư thế ngắm bắn, một luồng khói đen đang dần dần tan đi ở họng súng.
Thời gian dường như dừng lại ngay lúc này.
Nhưng những tên đó cứ nghĩ đến chuyện những anh em của mình và bảo vệ cô Diệp
này mà chết nhiều như vậy, cuối cùng thực ra lại bảo vệ một tên gián điệp, sự căm phẫn ngút trời trong lòng khiến bọn chúng hận đến nỗi muốn nghiền nát răng.

Mày làm thể không sợ Nhị thiểu...
Đoàng! Tên cướp biển kia ngừng nói, sau đó ngã xuống.
Cô cũng không thể diệt khẩu tất cả đám người này ngay trước mặt mọi người được.
<3br>Hơn nữa nếu cô mà làm vậy, không phải là thừa nhận mình chính là
cô Diệp
à? Vả lại, Hoắc Hoành bảo Lý Tông Dũng bắt b9ọn chúng chắc chắn là có ý nghĩa gì đó, cho nên cô nhất định phải để bọn chúng còn sống.
Hồ Tứ thấy cô chạy nhanh 6như vậy, tiếng mắng chửi càng ngày càng lớn hơn.
chúng mày giết tù binh? Chúng tao đã đầu hàng rồi, sao chúng mày có thể giết chúng tao!

Tên kia vừa nói xong, mười mấy tên còn lại cũng lập tức đứng lên, như ong vỡ tổ định lao vào những binh lính kia để phản kháng.
Một giây...
hai giây...
Nhiếp Nhiên thấy người xung quanh nhìn chằm chằm mình thì suy nghĩ và lý trí mới hồi phục lại.
Xong rồi, lúc nãy cô nghe thấy hai chữ
Nhị thiếu
, chỉ muốn khiến tên kia im miệng nên đã theo bản năng quay lại bắn hẳn một phát.
Hóa ra là Nhiếp Nhiên lại bắn lên trời một phát súng.
Cô không nói một chữ, nhưng đủ để đàn áp đám cướp biển này hơn lời quát mắng của binh lính Quân khu 2.
Những tên cướp biển khác sợ hãi ngậm miệng lại.
Tất cả mọi người ở đây nghe thấy tiếng súng kia đều dừng lại, đồng loạt nhìn về phía người nổ súng - Nhiếp Nhiên.
bị phạt! Tại sao tự dưng Nhiếp Nhiên lại làm thế? Còn cô Diệp đó là ai? Trong đầu mọi người hiện ra đủ nghi vấn.
Ngoại trừ Lý Kiêu đang nhìn Nhiếp Nhiên bằng ánh mắt đầy thâm ý và nam binh mặt dày với Lão Phùng biết chuyện là vẫn bình tĩnh ra, những người khác đều vô cùng kinh ngạc nhìn Nhiếp Nhiên.
Mấy binh lính ở bên cạnh liên tục quát đám cướp biển đang ầm ĩ:
Không được nhúc nhích!

Ngồi xuống hết cho tao!

Còn nhúc nhích thì đừng trách chúng tạo không khách khí!

Nhưng sự cảnh cáo của bọn họ đổi với đám cướp biển này mà nói không hề có chút tác dụng nào.
Đám người Quân khu 2 nhân lúc đám cướp biển kia vẫn đang ngây ra, ấn bọn chúng xuống lần nữa.

Trong đó chỉ có một tên không phục, lúc bị binh lính áp chế vẫn gân cổ lên gào về phía Nhiếp Nhiên:
Đồ ti tiện này...

Diep...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.