Chương 2322: Kinh ngạc! cô là gián điệp?!


Những binh lính của lớp 6 đều chắn trước mặt Nhiếp Nhiên, Diệp Tuệ Văn và Thi Sảnh vội vàng đi tới bên cạnh Nhiếp Nhiên hỏi han: 8
Sao rồi, cô có sao không?

Trời đất, Nhiếp Nhiên! Khóe miệng cô chảy máu rồi!
Tiếng hô này của cô ta khiến tất cả mọi người đ3ều nhìn qua.

Phương Lượng và Uông Tư Minh cũng chạy tới, căng thẳng hỏi:
Sao rồi? Có cần gọi quân y tới khám không?

Đ9úng đúng đúng, gọi quân y, tôi đi gọi quân y!
Hà Giai Ngọc được Phương Lượng nhắc nhở, mới vội vàng quay lại gọi tổ y tế.
<6br>Lúc này Lý Kiều cũng đi tới, giọng nói hiểm khi lo lắng thế này,
Bây giờ cậu có nghe thấy tôi nói chuyện không?
Cô rất sợ c5ái tát vừa rồi của Nhiếp Thành Thắng khiến Nhiếp Nhiên bị điếc, bởi thực sự rất mạnh.

Cô đứng ở bên cạnh cũng cảm nhận được luồng gió mạnh từ cái tát đó.
Nhiếp Nhiên cười khẽ một tiếng, tách mấy người Nghiêm Hoài Vũ và Dương Thụ trước mặt ra.

Nhiếp Nhiên?

Tiểu Nhiên Tử?

Bọn họ muốn kéo cô lại, nhưng Nhiếp Nhiên lại giơ tay đẩy nhẹ tay họ, nở nụ cười an ủi.
Đám người kia thấy cô kiên trì như vậy thì không tiện nói gì, nhưng ai cũng nhìn chằm chằm vào tay Nhiếp Thành Thăng, sợ ông ta sẽ lại giơ tay lên cho Nhiếp Nhiên một cái tát nữa.
Nhiếp Nhiên đứng ở trước mặt Nhiếp Thành Thắng, trên khóe miệng vẫn mang theo ý cười,
Không sao, nếu như ngài đánh mà có thể hết giận, thế thì tôi cũng nguyện ý dâng nửa gương mặt này lên.


Chị Nhiên!

Nhiếp Nhiên xua tay với Thi Sảnh, khóe miệng vẫn mang ý cười, sau đó nói với Lý Kiêu:
Đâu chỉ nghe thấy, tôi còn nghe ra cậu đang lo lắng cho tôi.
Giọng điệu trêu chọc cộng thêm dấu năm ngón tay sưng đỏ hiện lên trên mặt cô làm mọi người cau mày lại.
Uông Tư Minh không đành lòng nhìn bộ dạng này của cô, quay sang nói với Nhiếp Thành Thắng:
Chú Nhiếp, chú...

Cậu im miệng cho tôi!
Ánh mắt Nhiếp Thành Thắng hung ác, sắc mặt u ám đến nỗi có thể vắt ra nước.
Uông Tư Minh ngẩn ra.

Nhiếp Nhiên!
Ngay cả nam binh mặt dày đứng ở bên cạnh Lão Phùng cũng thu lại vẻ cợt nhả, hiếm khi nghiêm túc nhìn cô chằm chằm.


Cô Diệp?
Nhiếp Thành Thăng nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ hỏi ngược lại.

Nhiếp Nhiên đáp không hề do dự,
Đúng.

Ha ha!
Nhiếp Thành Thắng lộ ra một nụ cười lạnh lùng u ám, sau đó giơ tay lên định tát lên nửa gương mặt còn lại của cô.

Vừa rồi Lý Tông Dũng ở trong khoang máy bay dặn dò công việc qua máy liên lạc, lúc này đi từ trên máy bay trực thăng xuống, vừa vặn thấy cảnh kia.

Mặt ông lập tức biến sắc, chạy tới kịp thời bắt lấy cánh tay đang hạ xuống của Nhiếp Thành Thắng.

Các binh lính ở đây đều thở phào nhẹ nhõm.


Chuyện gì thế này, tại sao anh lại đánh cô ấy!
Lý Tông Dũng nghiêm nghị hỏi:
Ai cho anh đánh cô ấy! Ai cho anh cái tư cách này!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.