Chương 2329: Lấy oán báo ơn? không, là không ai nợ ai!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 601 chữ
- 2022-02-19 04:29:49
Đáng chết, sao hắn lại thoát ra được thế?!
Các binh lính nghe thấy tiếng động bèn chạy trở lại.
Cửu Miêu lại nha8nh chóng đâm con dao sắc bén về phía Nhiếp Nhiên.
Không phải vì anh ta quá yếu, mà là đối phương quá mạnh mẽ, quá biến thái.
Lúc này Cửu Miêu nắm lấy bả vai bị thương của mình, sau đó dùng sức vặn một cái, tiếng xương cốt lại vang lên.
Giỏi hơn cậu.
Lần này Lão Phùng lại phụ họa.
Gì mà lợi hại hơn tôi, đùa cái gì thế, ông đây là binh lính Quân khu 9,ai có thể đánh lại tôi!
Anh ta nhảy cẫng lên.
Ánh mắt Cửu Miêu hung ác,
Cô lừa tôi!
Nhưng tôi đã từng cứu cô.
Nhiếp Nhiên vẫn giữ ý cười trên khóe miệng, nhắc nhở cô ta:
Mà cô bây giờ đang lấy oán báo ơn.
Cửu Miêu cũng nhắc nhở cô:
Tôi cũng đã từng cứu cô, cô chỉ là trả lại cho tôi mà thôi.
Mấy binh lính thấy cô ta làm như vậy để khôi phục cái bả vai trật khớp thì cũng thấy run lên.
Sau đó Cửu Miêu lại tiếp tục lao đến.
Nhiếp Nhiên đánh một chiêu giả, nhân lúc tay phải cô ta không tiện, cô lại đạp mạnh một cái, lần này cuối cùng cũng đạp bay con dao quân dụng trong tay cô ta đi.
Con dao quân dụng mang theo ánh sáng lạnh lẽo kia bay vút đi như một mũi tên, cắm thẳng vào trong hố bùn, chỉ còn cán dao ở bên ngoài, đủ để nhìn ra được cái đẹp của cô mạnh thế nào.
Không có nam binh kia làm vướng tay, đương nhiên Nhiếp Nhiên kh3ông cần tránh nữa, cô tiến lên đạp mạnh vào cánh tay Cửu Miêu.
Cú đạp này không hề nhẹ, nhưng Cửu Miêu cũng không9 vì thế mà buông tay ra, còn nắm chặt con dao hơn, sau đó tấn công tiếp.
Lần này con dao quân dụng quét qua cổ Nh6iếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên lập tức ngửa người ra phía sau, con dao nhanh chóng lướt qua chóp mũi cô.
Một giây5 tiếp theo, cô vọt lên giống như con báo, đánh mạnh vào vai Cửu Miêu.
Cửu Miêu loạng choạng lui về phía sau.
Vai cô ta cũng bị thương nặng, thế mà vẫn muốn xông lên.
Hai người đều là dân lão luyện, bóng bọn họ lúc ẩn lúc hiện trong sương mù, động tác lưu loát mang theo nguy hiểm.
Song, mới lui về phía sau một bước, cô ta đã lập tức dồn sức chạy về phía Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên nhướng mày lên.
Cửu Miêu vốn đã bị thương ở vai, bây giờ lãnh thêm một phát đạp nữa, tiếng xương trật khỏi khớp lập tức vang lên.
Ai ya, con nhóc này đánh giỏi đấy.
Nam binh kia đứng ở phía xa xem, lúc nhìn thấy con dao quân dụng kia, anh ta cong khóe miệng lên cười.
Không còn dao quân dụng nữa, lúc cô ta đánh tới, Nhiếp Nhiên thuận thế giữ chặt cổ tay cô ta, hai người lập tức đứng im ở đó.
Dù có phế tay cũng muốn đánh với tôi, xem ra cô rất hận tôi nhỉ?
Nhiếp Nhiên cười lạnh.
Lão Phùng bình tĩnh nói một chữ
Tôi.
Sự kiêu ngạo của nam binh kia lập tức giống như một quả bóng bị chọc, xẹp xuống với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Đúng thế, nếu đánh đối kháng thì anh ta không đánh lại cái tên mặt lạnh này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.