Chương 2364: Đang yên đang lành sao lại bị bệnh?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 909 chữ
- 2022-02-19 04:35:21
Bầu trời giống như một miếng vải nhung màu đen, phía trên không có một ngôi sao nào khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng. <8br>
Tiếng cười nói trên bãi biển theo thời gian trôi đi mà dần nhỏ lại rồi tan biến hắn.
Cho đến khi đường ch3ân trời hiện lên ánh sáng bàng bạc, màn đêm mới qua đi.
Lúc này tất cả mọi người Quân khu 2 đều đã chuẩn bị xong9, lúc nào cũng có thể lên đường.
Đúng thế, nửa buổi cô ấy nói đi vệ sinh, sau đó không thấy cô ấy quay lại, tôi còn tưởng là cô ấy mệt nên kiếm cớ đi vệ sinh để về ngủ.
Không phải là xảy ra chuyện gì đấy chứ?
Trong đám người đột nhiên có một nam binh hỏi.
Câu nói này lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Lúc Hà Giai Ngọc muốn lên thuyền đạp cửa thì nghe thấy tiếng Lý Tông Dũng vang lên sau lưng,
Nhiếp Nhiên rất ổn, cô ấy chỉ đang ngủ mà thôi.
ông tin rằng bây giờ Nhiếp Nhiên sẽ không muốn nói chuyện với bất cứ ai, cũng sẽ không muốn gặp bất cứ ai.
Mọi người đừng đi quấy rầy cô ấy, để cho cô ấy nghỉ ngơi đi, khoảng thời gian này cô ấy luôn cố gắng tập trung vào chuyện kho vũ khí đạn dược nên đã rất mệt mỏi.
Lý Tông Dũng nói xong những lời này liền quay đi bắt đầu trao đổi một số chuyện vụn vặt với đội trưởng của hai đội kia.
Từ lúc trời sáng đến khi trời tối, bọn họ không hề thấy Nhiếp Nhiên xuất hiện.
Không chỉ có cô ta lo lắng, mà đám người Nghiêm Hoài Vũ ai ai cũng lo vì thấy Nhiếp Nhiên khác thường thế này: Nhưng vì có câu nói đó của Lý Tông Dũng, cộng thêm việc sợ làm ồn đến Nhiếp Nhiên nghỉ ngơi nên bọn họ chỉ có thể lo lắng trong lòng, không dám có bất cứ hành động gì.
Họ lo lắng ba ngày liên tiếp, lần này Lý Tông Dũng cũng không có cách nào che giấu cho cô nữa.
Ông chỉ đành nói cô không thoải mái, cần nghỉ ngơi, không tiện để người khác quấy rầy.
Trước kia vào thời gian nghỉ trưa, Nhiếp Nhiên luôn sẽ xuất hiện đúng giờ, nhưng hôm nay cũng không thấy cô đâu.
Cửa phòng của cô luôn đóng chặt.
Chị Nhiên đang ngủ thật à? Đã một ngày rồi mà chị ấy không ra khỏi cửa phòng một bước, chẳng lẽ chị ấy không đói sao?
Lúc ăn cơm tối, Hà Giai Ngọc lo lắng hỏi.
Nhưng đừng nói người lớp 6, ngay cả những người từ trước đến giờ thân thiết với Nhiếp Nhiên như Lý Kiêu cũng hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Không phải chứ? Mọi người không lén chuồn vào xem à?
Lý Vọng khó tin hỏi.
Lý Kiều lạnh lùng trả lời:
Tiểu đoàn trưởng đã ra lệnh rồi.
Thậm chí ông ta còn ra lệnh.
Chuyện này làm cho những người đó càng cảm thấy kỳ lạ hơn.
Lý Vọng ở Quân khu 9 còn nhân lúc nghỉ ngơi buổi trưa lén chạy đến đơn vị dự bị hỏi thăm tin tức.
Hà Giai Ngọc đứng ở trong đám người thấy Nhiếp Thành Thăng lên thuyền, từ từ biến mất khỏi tầm mất liên thở phào nhẹ nhõm:
Cuối cùng cũng tiến được ba chị Nhiên đi rồi, chị Nhiên cũng không cần sợ bị đánh nữa.
Sau đó cô ta quay đầu lại nói:
Đúng không, chị...
ở, chị Nhiên đâu?
Hà Giai Ngọc nhìn xung quanh những phát hiện không thấy bóng dáng Nhiếp Nhiên đâu cả.
Ngay cả Thi Sảnh cũng tò mò,
Đúng vậy, sao Nhiếp Nhiên không đi ra thế?
Hai người bọn họ nói chuyện khiến người lớp 6 chú ý, lúc này Diệp Tuệ Văn nói:
Hình như tối hôm qua từ lúc tụ tập đã không thấy cô ấy nữa rồi.
A...
đau đau đau! Tay của tôi, tay của tôi!
Lý Vọng bị đè dưới đất, kêu ầm lên.
Vẻ mặt Lý Kiều lạnh lùng, cô lên tiếng cảnh cáo:
Lần sau còn để tay lung tung nữa thì đừng trách tôi không khách
Ra lệnh có ích gì, mạng người quan trọng, mọi người không đi xem xem à?
Lý Vọng ra sức muốn xúi giục Lý Kiêu đi điều tra rõ chân tướng nên rất thân thiện khoác vai cô.
Ai ngờ Lý Kiêu nhanh nhẹn túm lấy tay Lý Vọng, lưu loát bè quặt ra sau lưng anh ta.
Lý Vọng không cảnh giác với bọn họ, cộng thêm năng lực của Lý Kiều cũng không kém, vì vậy đường đường là binh lính Quân khu 9 lại bị một nữ binh của đơn vị dự bị bắt lấy.
Lý Tông Dũng là tổng chỉ huy của lần này, đương nhiên không thể không xuất hiện6.
Mặc dù ông và Nhiếp Thành Thắng đã phát sinh một số chuyện không vui, nhưng tất cả đều đã qua, ít nhất là ngoà5i mặt không thể không giả vờ một chút.
Lý Tông Dũng cảm ơn Nhiếp Thành Thăng xong rồi tiến bọn họ lên đường.
sáo.
Nữ binh này đúng là...
tôi đâu có ý gì khác, cô sợ cái gì?!
Lý Vọng xoa cái tay bị thương của mình, nhỏ giọng lẩm bẩm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.