Chương 2453: Huấn luyện dã ngoại một mình
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 762 chữ
- 2022-02-19 04:46:25
Sau mười mấy lần thành tích của cô đồng đều ở mức 18 phút đến 19 phút, Quý Chính Hổ bảo cô dừng lại.
Hôm nay rất tốt, kết thúc sớm đi.
8 Anh ta nói với Nhiếp Nhiên vẫn đang vận động với tốc độ đều đặn để hồi phục lại.
Nhưng vừa mới định đứng lên, cô lại vô tình nhìn thấy Cửu Miêu ngồi phía xa, cô ngồi xuống, thấp giọng dặn dò Lý Kiểu một câu,
Tôi phải đi huấn luyện dã ngoại bảy ngày, cậu chăm sóc người mới giúp tôi nhé.
Lý Kiêu dùng tay lại quay đầu qua nhìn cô nhưng cũng không hỏi tại sao, chỉ khẽ gật đầu,
Tôi biết rồi.
Lúc này vẻ mặt Nhiếp Nhiên mới thả lỏng ra, nói một tiếng cảm ơn, vỗ vai Lý Kiêu rồi định đứng dậy đi.
Nhưng Lý Kiều lại nhanh tay ấn lấy tay Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên kinh ngạc quay sang thì thấy Lý Kiêu hạ thấp giọng nói,
Nhớ cẩn thận
Nhiếp Nhiên hiểu ý, khẽ cong khóe miệng lên, sau đó đội mũ vào, đứng dậy rời khỏi phòng ăn, đi ra cổng đơn vị.
Những người còn lại cho là Nhiếp Nhiên phải đi huấn luyện nên cũng không hỏi nhiều.
Bởi vì cô và Quý Chính Hổ đã hẹn với nhau là ăn sáng xong sẽ rời khỏi đơn vị để huấn luyện dã ngoại sinh tồn, vì vậy cô ăn rất nhanh.
Sau khi thấy Quý Chính Hổ ăn xong đi ra ngoài, cô nuốt miếng bánh bao cuối cùng xuống, sau đó cũng định đứng dậy đi theo.
Nhiếp Nhiên nhìn đồng hồ, mới hơn một giờ sáng, sao l3ại kết thúc sớm thế?
Thấy bạn à?
Cô hỏi.
Đã muộn thế này rồi còn chuyện gì nữa chứ, hơn nữa trước kia cũng đâu thấy buổi tối anh ta c9ó chuyện? Suy nghĩ một lát, cô đột nhiên cười ranh mãnh,
Chẳng lẽ là bạn gái thầy đang đợi điện thoại của thầy à? Nhưng đã đến giờ này rồi, có6 phải là muộn quá không? Hay là tại tôi làm chậm trễ việc yêu đương của thầy?
Cổng đơn vị chậm rãi mở ra, chiếc xe nhanh chóng lái ra ngoài.
Cô nhìn cảnh sắc ngoài cửa xe lao nhanh về phía sau đến ngẩn người.
Cô vội vã đi đến cổng, thấy một chiếc xe việt dã đã đợi mình ở đó rồi, Quý Chính Hổ vừa thấy cô xuất hiện, lập tức khởi động xe.
Nhiếp Nhiên bước nhanh tới ngồi vào ghế phụ.
Vẫn còn sớm, mệt thì nhắm mắt một lúc đi, đến nơi tôi sẽ gọi cô.
Quý Chính Hổ nói.
Nhiếp Nhiên nhướng mày, không nói gì nhiều, cô tìm một góc độ thoải mái nhắm mắt nghỉ ngơi.
Dần dà cô cảm thấy mí mắt hơi nặng.
Khoảng thời gian này cô luôn trong trạng thái tinh thần căng thẳng, bây giờ xe hơi lắc lư thế này, lại rất yên tĩnh nên cô thấy hơi buồn ngủ.
Cô lại đi trong sân một lúc nữa, đến khi thân thể hoàn toàn hồi phục lại, cô mới trở về phòng.
Lúc này Cửu Miêu đã ngủ rồi, Nhiếp Nhiên vào phòng cầm đồ rồi đi đến phòng tắm cuối hành lang tắm nước nóng, sau đó giặt quần áo rồi về ngủ.
Quý Chính Hổ vừa tức giận vừa cạn lời với những suy nghĩ5 linh tinh của cô, anh ta lạnh lùng trừng có một cái,
Bây giờ huấn luyện năm cây số của cô đã ổn định rồi, cho nên tôi quyết định buổi sáng sẽ đưa cô ra ngoài để huấn luyện hạng mục cuối cùng là dã ngoại sinh tồn.
Bây giờ cô tranh thủ về tắm rửa ngủ một giấc đi.
Nụ cười của Nhiếp Nhiên nhạt dần đi, cô gật đầu nói,
Được, tôi biết rồi.
Sáng sớm ngày hôm sau, sắc trời hơi u ám, từng đám mây màu xám tro lớn như ngưng tụ giữa không trung.
Nhiếp Nhiên theo đám người kia đi tập thể dục buổi sáng, ăn sáng.
Không biết có phải là ảo giác của cô không mà sau khi cô nhắm mắt vào lại cảm thấy xe chạy ổn định hơn rất nhiều, hơn nữa tốc độ cũng chậm hơn.
Qua gần ba tiếng, cuối cùng xe cũng dừng lại.
Quý Chính Hổ đang định lên tiếng đánh thức người bên cạnh, nhưng không ngờ xe vừa dừng lại là cô đã tỉnh ngay, đáy mắt tỉnh táo giống như chưa hề ngủ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.