Chương 2538: Đừng mong là có người cứu cô
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 669 chữ
- 2022-02-20 10:24:43
Hơn nữa bây giờ anh đã nắm Hoắc Thị trong tay rồi, còn thành công tiếp cận người đứng phía sau, bây giờ là thời khắc quan trọng nhất, một khi bị l8ộ thì anh sẽ bị người đứng phía sau truy sát.
Nhưng nếu như không nói, cô sẽ bị cho là người có ý đồ, thậm chí còn có các vấn đề như nghe3 trộm, lấy trộm...
Đáng tiếc tiểu đoàn trưởng không có ở trong đơn vị dự bị, vào lúc này mà ngay cả một người đ6ể bàn bạc cũng không có, tất cả đều phải dựa vào chính cô.
Sắc trời dần dần hiện lên màu trắng bạc, nhưng Nhiếp Nhiên vẫn không nghĩ ra m5ột cách nào có thể bảo toàn cho mình.
Đến lúc đó, cô sẽ không thể trở mình được.
Nhiếp Nhiên siết chặt bàn tay dưới chăn lại, vẻ mặt nặng nề.
Xem ra Diệp Trần đã tính toán kĩ càng rồi.
Tối hôm qua nữ binh này ngủ ngon ở đây, còn hắn thì phải ở bên cạnh nhìn chằm chằm màn hình cả đêm.
Đúng là tức muốn điên, tại sao một nữ binh phạm lỗi có thể ngủ thoải mái như thế, còn bọn họ lại phải thức cả đêm chịu tội ở phòng bên cạnh? Đúng là đảo lộn trắng đen hết rồi!
Tôi nói cho cô biết, hôm nay cô nhất định phải khai toàn bộ mọi chuyện ra, nếu không tôi sẽ không khách khí với cô nữa đâu!
Hãn quát lên.
Nhiếp Nhiên mở mắt ra, thái độ vẫn giống như tối hôm qua:
Chào buổi sáng.
Nếu đã không phải là chuyện của Cổ Lâm, thế thì cô không cần thiết phải ngoan ngoãn nghe lời.
Người đàn ông dẫn đầu nhốt Nhiếp Nhiên cả đêm thấy cô thoải mái như vậy, cảm xúc khó khăn lắm mới dằn xuống được lại bị đốt lên.
Xem ra cô ngủ rất ngon nhỉ?
Lúc nói lời này, hắn nghiến răng ken két.
Nhiếp Nhiên coi như không thấy, cô ung dung vén chăn lên, đứng dậy nói:
Rất ngon, chỉ là sàn nhà hơi cứng, ngủ không thoải mái lắm.
Lửa giận của người kia bốc lên phừng phừng, vẻ mặt hắn bắt đầu trở nên khó coi:
Vậy sao, vậy có cần tối nay tôi thêm giường cho cô không?
Nhiếp Nhiên gấp chăn lại, sau đó ngồi vào chỗ, gật đầu nói:
Tất nhiên là được, cảm ơn.
Người đàn ông kia tức giận đập mạnh lên trên bàn:
Cô còn tỏ thái độ đúng không! Cô tưởng nơi này là khách sạn, chỉ ăn rồi ngủ thật đấy à?
Không biết qua bao lâu sau, cuối cùng cánh cửa kia lại được mở ra.
Người dẫn đầu đạp cửa đi từ ngoài vào.
Chuyện này quá khó giải quyết, cô không biết trong tay Diệp Trân có bao nhiêu chứng cứ, và những người đó nắm giữ bao nhiêu.
Dưới tình huống bị động thế này, Nhiếp Nhiên không thể tự tiện đưa ra quyết định, bởi vì một khi bước sai, số người bị liên lụy sẽ vô cùng lớn, cô nhất định phải cực kỳ cẩn thận mới được.
Nhiếp Nhiên thoải mái trả lời:
Không phải anh đã định tội tôi rồi sao, tôi còn gì để khai báo nữa? Không bằng anh tìm ngày bắn chết tôi luôn đi.
Nghe thấy Nhiếp Nhiên nói thế, người đàn ông kia càng thêm giận dữ:
Cô đừng có mà được đằng chân lân đằng đầu!
Hắn vòng qua bàn, định tiến lên túm cổ áo Nhiếp Nhiên, binh lính ở bên cạnh vội vàng ngăn cản:
Đừng, đội trưởng Hứa, anh đừng kích động, đừng kích động.
Đội trưởng Hứa dữ tợn chỉ Nhiếp Nhiên:
Tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn khiêu chiến sự nhẫn nại của tôi nữa thì tôi sẽ không khách khí với cô đâu!
Nhiếp Nhiên mỉm cười, không nói thêm gì nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.