Chương 2550: Sắp tiêu đời rồi!
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 723 chữ
- 2022-02-20 10:24:43
Đợi đã! Tiểu đoàn trưởng Lý? Tiểu đoàn trưởng? Người này là Tiểu đoàn trưởng? Đội trưởng Hứa ngơ ngác quay đầu lại nhìn về phía người đàn ông trung8 niên kia.
Sau đó nghe thấy Lý Tông Dũng gằn giọng:
Tôi là Lý Tông Dũng, Tiểu đoàn trưởng của đơn vị dự bị.
Không biết tư cách nà3y có đủ để hỏi cậu một câu chưa?
Lý...
Đến anh ta còn phải kính trọng gọi một tiếng Tiểu đoàn trưởng, vậy mà tên này lại dám gọi tên ông.
Đúng là một gã ngu xuẩn! Sao anh ta lại có binh lính ngu xuẩn thế này chứ!
Không, không phải...
Tôi...
Tiểu đoàn trưởng...
Ít nhiều gì hắn cũng đã từng nghe đến tiếng tăm của ông.
Ông đã từng là chỉ huy tối cao của Quân khu 9 thần bí.
Mặc dù không biết tại sao rời đi, nhưng những sự tích anh dũng kia thì hắn có biết đến.
găm vào trong thịt rồi...
Đội trưởng Hứa lau mồ hôi trên trán, trả lời với vẻ vô tội.
Tiếc là lời này của hắn càng khiến Lý Tông Dũng đau lòng và tức giận hơn, ngay cả ánh mắt nhìn đội trưởng Hứa của ông cũng thêm sắc bén:
Cậu cẩn thận một chút, đừng có làm đau cô ấy!
Vâng...
Qua khoảng mười lăm phút, cuối cùng còng tay cũng sắp được tháo ra rồi.
Lý Tông Dũng thấy Nhiếp Nhiên không dám tỉnh lại mà chỉ im lặng chịu đựng, nhịn đến nỗi mồ hôi lạnh chảy đầy trên trán, ông đau lòng măng:
Cậu làm từ từ cho tôi, cẩn thận một chút!
Vâng vâng...
Hôm qua Nhiếp Nhiên còn nhắc nhở hắn cẩn thận sẽ bị còng ở đây thay cô.
Vậy cậu nói cho tôi nghe xem, chẳng lẽ cậu không biết rằng quân đội không cho phép tra hỏi hay sao?
Lý Tông Dũng lạnh lùng chất vấn.
Đội trưởng Hứa chột dạ:
Vâng...
Tôi...
máu đông lại...
còng...
găm...
Khi đó hắn còn xì mũi coi thường, nhưng giờ đây hắn thấy lời cô nói sắp thành thật mất rồi.
Lại thêm mười phút nữa trôi đi, cuối cùng Nhiếp Nhiên cũng rất được tay ra khỏi còng.
Lý Tông Dũng vội đỡ cô, sợ cô ngã xuống đất.
không phải là tôi muốn cùng cô ta lại, thật ra là cô ta...
Hắn còn chưa nói hết lời, Lý Tông Dũng đã không còn tâm trạng nghe tiếp, lạnh giọng quát:
Còn không mau mở khóa cho tôi!
Đội trưởng Hứa bị quát đến run lên, vội gật đầu nói:
Vâng vâng vâng...
Hắn vội vàng tiến lên mở khóa cho Nhiếp Nhiên.
Nhưng vì bây giờ trời quá lạnh khiến máu đông lại rất nhanh, mà còng tay còn đang găm vào da thịt nên tháo rất mất thời gian.
Lý Tông Dũng nổi giận:
Lề mà lề mề, rốt cuộc cậu đang làm cái gì thế hả?
Không phải, là lâu quá...
Tông...
Dũng...
Đội trưởng Hứa vẫn chưa hoàn hồn lại đã bị Phó bí thư Tần đạp cho một cá9i.
Tên Tiểu đoàn trưởng Lý là để cho cậu gọi à! Hồ đồ!
Phó bí thư Tần thấy mình đã vì chuyện này mà sứt đầu mẻ trán rồi, ai ngờ hắn còn 6nói thể, đúng là tự tìm đường chết.
Tôi không biết là ngài, tôi thật sự không biết...
chuyện đó...
Tiểu đoàn trưởng!
Đội trưởng Hứa tỉnh táo lại, vội cúi người nói với Lý Tông Dũng.
Ông cởi áo khoác của mình ra, trải xuống đất, đồng thời bảo Phó bí thư Tân cũng cởi áo ra.
Phó bí thư Tần thấy bộ đồng phục sĩ quan cao cấp của mình bị coi như cái đệm, mặc dù đau lòng nhưng không dám nói gì, chỉ đành cởi áo rối lót dưới lưng Nhiếp Nhiên.
Biết cô bị còng thời gian dài nên cánh tay đã cứng đờ, Lý Tông Dũng còn đích thân xoa cánh tay để lưu thông máu cho cô, đồng thời giục bác sĩ:
Bác sĩ, mau qua đây kiểm tra xem.
Bác sĩ kia đang kê đơn cho một binh lính đã bị bí thư Tần xông vào, không nói lời nào kéo ông ta đến đây.
Vốn ông ta còn muốn hỏi đã xảy ra chuyện gì, nhưng giờ thì ông ta biết rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.