Chương 2556: Không có chỗ để đột phá
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 521 chữ
- 2022-02-20 10:30:04
Hà Giai Ngọc lên tiếng:
Không phải chứ? Sao chị Nhiên lại vi phạm kỷ luật được, chị ấy...
Bỗng cô ta nghĩ đến chuyện của8 Cổ Lâm.
Cô ta nhìn Cổ Lâm trong vô thức.
Thực ra Thi Sảnh nghĩ nhiều rồi, lúc này An Viễn Đạo và Quý Chính Hổ đều đang suy nghĩ đến chuyện Nhiếp Nhiên.
Còn chưa tới nửa tháng nữa là sát hạch, nhưng bây giờ Tiểu đoàn trưởng lại bảo bọn họ đừng nghĩ đến, chứng tỏ chuyện này vô cùng nghiêm trọng, trong thời gian ngắn Nhiếp Nhiên không thể ra khỏi đó được.
Lý Tông Dũng ở trong phòng làm việc mấy ngày liền.
Cho dù ông biết toàn bộ chân tướng nhưng lại không làm gì được.
Chuyện của Cổ Lâm không tính trong nhiệm vụ, sao có thể coi là 3vi phạm kỷ luật nghiêm trọng được? Hà Giai Ngọc mắng:
Rốt cuộc là tên khốn kiếp nào đi tố cáo chứ! Không phải là cố tình9 hại người sao?
Được rồi, được rồi, cậu nói nhỏ chút.
Thi Sảnh nhìn hai sĩ quan huấn luyện, bóp tay Hà Giai Ngọc, nhẹ 6giọng nhắc nhở một câu.
Nhưng Hà Giai Ngọc đâu có nghe lọt:
Nói nhỏ cái gì! Chuyện này rõ ràng là vu oan giá họa5, nếu để tôi phát hiện ra là ai, tôi sẽ không tha cho kẻ đó đâu!
Đúng đúng đúng, biết cậu thương Nhiếp Nhiên rồi, mau đi về huấn luyện đi.
Thi Sảnh nháy mắt ra hiệu cho Kiều Duy, kéo Hà Giai Ngọc về.
Tất cả mọi người ở đây vừa nhìn liền biết chuyện của Nhiếp Nhiên rất khó giải quyết, đến nỗi ngay cả Tiểu đoàn trưởng cũng không thể đưa cô về ngay.
Bọn họ thấy rất tò mò, rốt cuộc cô đã vi phạm kỷ luật nghiêm trọng đến đâu mà ngay cả Tiểu đoàn trưởng Lý cũng không đưa được cô về: Dưới sự tò mò đó, bầu không khí trong đơn vị dự bị càng thêm nặng nề và kỳ quái.
An Viễn Đạo thầm suy nghĩ, rốt cuộc con nhỏ xui xẻo này đã làm chuyện nghiêm trọng gì mà lại bị giam ở đó, ngay cả sát hạch mùa đông cũng không thể tham gia? Mùa hè không thi được đã tiếc lắm rồi, bây giờ mà không được nữa thì chẳng phải không còn cơ hội nào sao? Dù không có tâm trạng nào, nhưng là sĩ quan huấn luyện, anh ta vẫn phải hoàn thành công việc của mình.
Vì vậy anh ta vừa lo lắng cho Nhiếp Nhiên, vừa lên tinh thần huấn luyện cho bốn người còn lại.
Lý Tông Dũng ngồi trên ghế, hai mắt đỏ ngầu, chân mày cau lại chưa hề giãn ra.
Rốt cuộc ông phải làm sao đây? Chẳng lẽ cứ để cho Nhiếp Nhiên ở đó à? Như thể cũng không phải là cách.
Nếu thằng nhóc kia gọi điện thoại đến, phát hiện Nhiếp Nhiên không nghe điện thoại, chắc chắn lại gọi qua đây như lần trước.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.