Chương 2571: Đừng vì cô ta mà đánh mất sự công bằng
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 611 chữ
- 2022-02-20 10:30:04
Lý Tông Dũng vỗ mạnh lên bàn, lần này vỗ mạnh đến nỗi làm cốc nước trên bàn đổ xuống, ướt mấy phần tài liệu.
Nhưng ông không 8quan tâm đến những thứ này nữa mà chỉ Lý Kiêu măng:
Rốt cuộc cô có còn coi Tiểu đoàn trưởng là tôi ra gì không?!
Lý Kiêu bình tĩnh3 trả lời:
Không phải tôi không coi Tiểu đoàn trưởng ra gì, mà tôi cho là ở trong mắt Tiểu đoàn trưởng, trừ Nhiếp Nhiên ra đã không 9còn ai khác.
Cô nói cái gì? Bây giờ cô đang chất vấn tôi à?
Lý Tông Dũng uy nghiêm nhìn qua, mặc dù nhìn Lý Kiêu, nhưng An Viễn Đ6ạo ở bên cạnh cũng bị vạ lây, cảm thấy như có một áp lực vô hình đè lên đầu quả tim.
Lý Kiêu như không cảm nhận được:
Tôi chỉ sợ Tiểu đoàn trưởng kỳ vọng quá nhiều vào Nhiếp Nhiên mà mất đi sự công bằng và chính trực vốn có mà thôi.
Nói bậy!
Lý Tông Dũng đang định tiến lên thì An Viễn Đạo nhanh chân đứng ra trước mặt Lý Kiêu, tức giận mắng:
Lý Kiêu, cô có biết mình đang nói gì không? Một nữ binh nhỏ bé như cô mà dám nói chuyện với Tiểu đoàn trưởng như vậy hả? Đây là điều quân đội dạy cô à? Không có chút phép tắc nào hết!
Anh ta vội vàng ra hiệu cho Lý Kiêu bớt5 bớt lại, tránh tự chuốc lấy khổ.
Không biết có phải An Viễn Đạo ra hiệu thành công không mà Lý Kiêu nói:
Không dám
Có một số việc cô nhất định phải làm! Cô đẩy An Viễn Đạo ra, nói thẳng với Lý Tông Dũng:
Tôi chỉ nói những gì tôi nghĩ, làm việc tôi cho là đúng.
Nếu như Tiểu đoàn trưởng cảm thấy tôi tố cáo là đang hắt nước bẩn lên cô ta, vậy thì tôi cũng không ngại Tiểu đoàn trưởng trợ giúp Phó bí thư Tân điều tra kỹ càng.
Đã muộn rồi, tôi còn phải huấn luyện nên đi trước.
Tạm biệt Tiểu đoàn trưởng.
Lý Kiêu!
An Viễn Đạo gọi cô.
Nhưng Lý Kiêu đã đi ra ngoài, xuống thẳng dưới tầng.
Nhưng lúc đối mặt với Tiểu đoàn trưởng, Nhiếp Nhiên cũng chưa dám làm thế này đâu.
Chẳng lẽ cái tát kia đã chạm đến cảm xúc phản nghịch nhất trong lòng Lý Kiêu rồi à?
Chuyện này...
Nhưng hoàn toàn không nghe ra ý xin tha thứ hoặc nhượng bộ.
An Viễn Đạo khẽ nhắm mắt lại, xong rồi, lần này chọc giận Tiểu đoàn trưởng thật rồi.
Lý Kiêu thấy anh ta nháy mắt với mình, biết anh ta có lòng tốt, không muốn mình bị Lý Tông Dũng măng.
Nhưng mà...
Lâu lắm rồi anh ta chưa thấy Tiểu đoàn trưởng có vẻ mặt này.
Cô còn dám tố cáo vượt cấp cơ mà, có gì không dám chứ!
Sắc mặt Lý Tông Dũng trầm đến mức có thể vắt ra nước.
An Viễn Đạo rất ngạc nhiên, những năm qua Lý Kiêu chưa bao giờ có biểu hiện giống vậy.
Chỉ có Nhiếp Nhiên mới làm thế.
Tiểu đoàn trưởng, chúng ta nên làm sao đây?
An Viễn Đạo khó xử.
Lý Tông Dũng siết chặt hai nắm tay, ngực phập phồng, dễ thấy là bị lời Lý Kiêu chọc tức.
Ông nổi giận:
Còn thế nào nữa, đương nhiên là nhanh chóng điều tra rồi! Nhất định phải nhanh hơn bên kia mới được!
Nếu không họ sẽ trở thành bên bị động, hy vọng cứu Nhiếp Nhiên càng mong manh hơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.