Chương 2609: Nhiếp dập, con làm sao thế?
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 849 chữ
- 2022-02-20 10:35:24
Mà Nhiếp Nhiên thì nhìn rất thảnh thơi.
Ở trong mắt Diệp Trần, đây giống như nụ cười của người thắng lợi, vô cùng nhức mắt, đâm sâu v8ào tim bà ta.
Ý cười cứng lại trên khóe miệng Diệp Trân.
Vừa rồi bà ta chỉ một lòng lo lắng Nhiếp Dập bị bắt nạt nên quên mất chuyện này.
Nhiếp Nhiên cười lạnh:
Bà tìm thám tử tư theo dõi tôi, chụp lén tôi, còn nặc danh tố cáo tôi, bây giờ bà nói với tôi là âm mưu của tôi! Thiên hạ này còn ai trơ tráo hơn bà không?
Diệp Trận thấy cô không trả lời thắng, cho là cô đang ngầm thừa nhận:
Là mày, chính là mày, nhất định là mày!
Nhiếp Nhiên ngắt lời bà ta, tốt bụng nói:
Những bức ảnh đó là ảnh ghép.
Cái gì?! Mày lừa tao, không thể nào, sao có thể là ảnh ghép được, rõ ràng đã tìm được cái túi quần áo y hệt trong ảnh ở phòng mày, những thứ đó đều là vật chứng.
Bà ta hoảng sợ nhìn Nhiếp Nhiên, cảm thấy không thở nổi:
Là mày! Là mày gửi...
tất cả đều là âm mưu của mày?!
Hóa ra tất cả đều là kể sách của cô ta!
Đánh chiến hữu, chụp lén, tất cả đều là giả, đều là giả!
Túi giống nhau có gì mà lạ, trên thế giới này không phải chỉ có mỗi người kia mua quần áo hãng đó đúng không?
Nhiếp Nhiên cười.
Nhưng Diệp Trân không hề tin:
Mày đừng lừa tao, tao mất nhiều tiền để mời thám tử tư, hắn làm sao có thể lừa tạo được, hắn cũng không dám lừa tao!
Những chứng cứ kia đủ để Nhiếp Nhiên bị xử mấy năm mới đúng, sao lại được ra nhanh thế này?
Bây giờ tôi hợp pháp hơn là nhiều.
Nhiếp Nhiên bổ sung một câu.
Nhiếp Nhiên cười nhưng vẫn không nói gì.
Diệp Trần thở hổn hển, đỡ lấy ngực mình, ngã xuống ghế.
Mày không cần châm chọc tao, ít nhất bây giờ hôn nhân của tao là hợp pháp, còn mày thì sao?
Diệp Trận cười lạnh, ánh mắt giễu cợt và khinh miệt:
Lúc Tết bị người ta chụp ảnh ở cùng nhân vật phi pháp, tao nghĩ tương lai mày không chỉ hôn nhân không hợp pháp, ngay cả thân phận binh lính cũng chẳng hợp pháp nhỉ?
Có phải bà giận đến hồ đồ rồi không? Nếu như tôi không hợp pháp, sao có thể đứng ở trước mặt bà thế này?
Nhiếp Nhiên cười lạnh rồi ngồi xuống.
Mày vốn đáng chết! Dựa vào đâu mà mày dám cướp đồ của con trai tao, uy hiếp địa vị của tao! Mày sớm nên chết theo mẹ 3mày rồi!
Lúc này Diệp Trần cũng dùng lời lẽ ác độc mắng Nhiếp Nhiên:
Bà mẹ đáng chết của mày bệnh dặt dẹo nhiều năm, làm hại tao cũng khôn9g được danh chính ngôn thuận, sau đó mãi bà ta mới chết, tạo lên chức, kết quả vẫn còn mày chặn ở trước mặt tao, lúc nào cũng làm chướng mắt6 tao! Chẳng lẽ tao không nên diệt trừ mày à?!
Bà làm tiểu tam không thế danh chính ngôn thuận mà còn trách mẹ tôi? Diệp Trần, bà đ5úng là cái đồ không biết xấu hổ.
Lần đầu tiên nghe được loại lý luận này, Nhiếp Nhiên thật sự mở rộng tầm mắt.
Bà ta tốn rất nhiều công sức để làm chuyện này nên bà ta nắm rất rõ.
Ngay cả chuyện Nhiếp Nhiên tát chiến hữu của mình mà bà ta cũng biết, vậy thì những chứng cứ kia cũng thế.
Nhiếp Nhiên gật đầu phụ họa, cười ngọt ngào với bà ta:
Đúng vậy, anh ta không dám lừa bà, nhưng...
bà chắc chắn bức ảnh kia là anh ta gửi cho bà chứ?
Bà chắc chắn chính mắt nhìn thấy anh ta chụp bức ảnh kia chứ?
Nụ cười đầy ý sâu xa của Nhiếp Nhiên khiến sắc mặt Diệp Trần tái mét.
Nhưng Diệp Trần không thấy thế là hổ thẹn, còn cảm thấy vẻ vang:
Sao tao lại phải xấu hổ? Tao sinh cho ông ta một đứa con trai, mà con đàn bà đáng chết đó chỉ sinh ra cái loại như mày! Riêng điểm này thôi là con đàn bà kia đã không có tư cách ngồi ở vị trí bà Nhiếp rồi!
Nhiếp Nhiên hoàn toàn phục bà ta:
Hóa ra hôn nhân có hợp pháp hay không là xem ai sinh con trai hả? Đúng là lần đầu tiên tôi nghe thấy đạo lý này đấy.
Diệp Trần bị sốc nặng:
Không thể nào! Những chứng cứ kia, còn cả ảnh cũng rõ ràng, sao có
thể...
Bà ta trợn mắt nhìn Nhiếp Nhiên, siết hai tay lại thành nắm đấm, cố gắng nghiến răng nói:
Nhiếp Dập, con nhìn thấy chưa! Mẹ thành ra thế này đều là do một tay nó tính kết Đểu tại nó! Con phải trả thù cho mẹ! Trả thù cho mẹ!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.