Chương 2660: Quả nhiên bị bắt nạt rồi
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 554 chữ
- 2022-02-20 10:40:53
Nhiếp Nhiên dừng bước, chờ xem phản ứng của Nhiếp Dập.
Cô thấy nó đứng lên đi sang bên cạnh, không hề phản kháng. <8br>
Đám người kia thấy thế càng thêm láo xược, một tên con trai khác chế giễu:
Thôi đi, nó có một người ba vi phạm quy3 tắc thì làm sao biết được hai chữ quy tắc.
Nghe nói ba mẹ nó đều đang ở trong tù, vừa nhìn là biết nhà nó chẳng c9ó tí quy tắc nào rồi.
Mấy đứa bên cạnh cũng phụ họa:
Đúng thế, giỏ nhà ai quai nhà nấy.
Thời gian này Nhiếp Dập không ăn uống tử tế nên bị đẩy ngã xuống đất dễ dàng.
Nó làm gì còn nhà.
Đứa con trai bên cạnh khinh thường bồi thêm một câu khiến mọi người cười ầm lên.
Cô Ngô tức giận:
Mấy đứa này thật quá đáng!
Nói rồi định đi lên giúp Nhiếp Dập.
tôi cũng phạt các em ấy rồi, nhưng không ngờ các em ấy vẫn đối xử với Nhiếp Dập như vậy, thật là quá đáng.
Không sao, dù sao cũng không phải một hai lần, cứ xem thêm đi.
Cô Ngô bắt đầu nghi ngờ rốt cuộc cô gái này có phải là chị ruột của Nhiếp Dập không.
Làm gì có chị ruột nào thấy em trai mình bị bắt nạt mà vẫn đứng im, lại còn không cho người khác giúp chứ? Thấy mãi mà Nhiếp Dập không động thủ, đám nhóc kia càng tệ hại hơn, được đằng chân lân đằng đầu.
Không phải người ta thườ6ng nói thượng bất chính hạ tắc loạn à, nhà bọn họ thối nát từ tận gốc rồi.
Nói xong, đám nhóc phá lên cười.
Những5 lời khích bác cuối cùng cũng khiến Nhiếp Dập bùng nổ, nó siết chặt nắm đấm, quay sang lao tới trước mặt thằng bé kia, túm lấy cổ áo đối phương, vẻ mặt tràn đầy tức giận:
Mày nhắc lại lần nữa cho tao!
Cậu con trai không sợ hãi, nó giễu cợt:
Làm gì thế? Tao nói sai à? Ba mẹ mày vốn do vi phạm kỷ luật mới vào tù! Có ba mẹ như thế thì mày tốt đến đâu! Có loại bạn học như mày, tao thấy mất mặt lắm.
Tao mà là mày thì thà về nhà trốn trong chắn không ra ngoài còn hơn.
Nói xong nó đẩy Nhiếp Dập ra.
Nhưng vừa mới bước một bước đã bị Nhiếp Nhiên ngăn lại.
Cứ xem thêm đã, đừng vội.
Cô Ngô do dự:
Thế này...
không ổn lắm đâu.
Nhiếp Nhiên khoanh hai tay trước ngực nhìn Nhiếp Dập phía xa, hỏi thẳng:
Chắc chuyện này không phải mới một hai lần đúng không?
Cô Ngô khó xử, cắn môi:
Chuyện này...
Bọn chúng cứ mở miệng ra lại gọi Nhiếp Dập là con hoang.
Nhiếp Nhiên thấy Nhiếp Dập bị đám người kia bao vây gọi thể nhưng không hề phản kháng, đáy mắt bắt đầu lạnh đi.
Nhưng cô chịu được, không có nghĩa là cô Ngô vẫn chịu được.
Thật là quá đáng! Tại sao đám nhóc này lại nói ra lời khó nghe như thế!
Rõ ràng đây là lần đầu tiên cô Ngô chính mắt nhìn thấy chuyện này, giận đến run lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.