Chương 2692: Em không thích hợp với quân khu 9
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 763 chữ
- 2022-02-20 10:40:53
Khi đó cô rất ghét cái gọi là phục tùng vô điều kiện, vì vậy cãi nhau với anh ta, còn lần này...
cô đã làm sai cái gì à? Nhiếp Nhiên cố nén 8nghi vấn, gật đầu:
Được.
Phương Lượng đi ra ngoài trước, Nhiếp Nhiên rất tự giác theo anh ta đi vào trong rừng cây nhỏ.
Nhiếp Nhiên cau có:
Suýt nữa cô ta đã hủy hoại cuộc đời em, chẳng lẽ em không nên trừng phạt cô ta à?
Nhưng suýt nữa em cũng kéo cả mình vào! Tại sao lần nào làm việc em cũng không nghĩ tới hậu quả như vậy?! Nếu như hôm nay không có tội và Uông Tư Minh, Dương Thụ tới cứu em, em có biết bây giờ em đã nằm trong nhà xác rồi không!
Phương Lượng rất bực mình vì cô không biết hối cải.
Cô khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Cô rất sợ Phương Lượng nghĩ mình nhào qua cứu người, như vậy thì bên chỗ Cửu Miêu cũng xong đời.
em cũng không có lý do giết cô ấy! Cho dù em cho là cô ấy nợ em, nhưng không đủ để em muốn lấy mạng cô ấy đúng không?!
Anh ta dừng lại mấy giây, hít sâu một hơi rồi cảnh cáo:
Tôi muốn tốt cho em nên mới nói thế này.
Uống Tự Minh và Dương Thụ không có lập trường nói em mới không đi tìm em, nhưng không có nghĩa là bọn họ đồng ý với cách làm của em.
Nhiếp Nhiên nghe đến đây cũng biết Phương Lượng thấy mình nhào về phía Lý Kiêu, tưởng là cô muốn cản trở Lý Kiêu mở dù chứ không phải là cứu cô ấy.
Tôi biết em hận cái gì, cũng biết em uất ức cái gì.
Nhưng bây giờ hai người ở trong cùng một đơn vị, là chiến hữu, là người cùng một chiến tuyến, cho dù huấn luyện hay là tác chiến, em cũng phải rõ lập trường của mình, tuyệt đối không thể mang tình cảm riêng tư tùy hứng làm việc!
Nhiếp Nhiên không hề để ý:
Chỉ cần Lý Kiêu đi, em sẽ không làm việc xen lẫn tình cảm riêng tư nữa.
Đến một chỗ vắng,3 anh ta dừng bước, quay lại nhìn Nhiếp Nhiên.
Sao thế? Thầy muốn nói gì với em?
Nhiếp Nhiên thấy anh ta nhìn chằm chằm mình thì không hiể9u lắm.
Phương Lượng im lặng một lát rồi mới lên tiếng:
Nhiếp Nhiên, lần trước em nói tôi là sĩ quan huấn luyện cũ của em, có phải là em vẫ6n nhận người sĩ quan huấn luyện này không?
Nhiếp Nhiên cau mày, lại gật đầu:
Đương nhiên rồi.
Được, nếu em đã nhận, tôi muốn hỏi em một vấn đề.5
Phương Lượng dịch lại gần Nhiếp Nhiên một bước:
Tại sao lúc nhảy dù ở trên không, em lại đột nhiên lao về phía Lý Kiêu?
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên cứng đờ, cô không ngờ Phương Lượng lại thấy cảnh đó.
Lúc đó tôi và Uông Tư Minh, Dương Thụ đều thấy rõ, chúng tôi vốn tưởng là em xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng không ngờ em lại lao vào cô ấy lúc cô ấy mở dù, em có thể nói cho tôi biết tại sao em làm thế không?
Nhiếp Nhiên không rõ ý của Phương Lượng, cô không dám nói tùy tiện:
Thầy đã nhìn thấy rồi còn hỏi em làm gì?
Nhưng không ngờ Phương Lượng lại tức giận:
Em có biết như vậy gọi là giết người không! Lần này Lý Kiêu không khai em ra đó là do em may mắn, nhưng lần tiếp theo thì sao? Hơn nữa...
Mà bây giờ...
Cùng lắm thì lần sau em chú ý hơn.
Câu nói qua loa lấy lệ này làm sắc mặt Phương Lượng cực kỳ khó coi:
Lần sau? Ý em là lần sau vẫn muốn đối phó với Lý Kiêu đúng không?
Chẳng lẽ em không nên làm thế à?
Nhiếp Nhiên không hề nhượng bộ.
Lúc ở đội tân binh đi nằm vùng cô cũng y như bây giờ, ngang bướng kiêu ngạo đứng trước mặt anh ta hỏi:
Chẳng lẽ mọi người bảo em đi chết em cũng phải đi à?
Khi đó bọn họ cãi nhau một trận, cuối cùng anh ta cứng rắn đưa cô về đơn vị.
Vả lại em chỉ nhắm vào Lý Kiêu thôi.
Phương Lượng dạy mãi không được cũng thấy hơi mệt mỏi và đau đầu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.