Chương 2717: Tiền bạc làm khó anh hùng


Nhiếp Nhiên đứng ở bến xe trơ mắt nhìn cái xe chở đầy người rời đi.

Cô nghĩ mà cũng cảm thấy buồn cười.

Như8ng có thể làm thế nào, không có tiền không mua được vé xe, vậy thì không thể lên xe.
Phải trộm của người nghèo thật sao?
Lúc cô đang bế tắc thì thấy một đám người tụ tập trong góc bến xe, thậm chí còn nghe thấy tiếng hô mua lớn mua nhỏ cùng tiếng xúc xắc.
Mắt cô lập tức sáng lên.
Nhưng đi một vòng cũng chẳng thấy ai khá giả.
Đường biên giới này loạn lạc quanh năm, người có tiền đầu có tụ tập ở đây, toàn là người nghèo sống lay lắt thôi.
Lần này đúng là làm khó Nhiếp Nhiên rồi.
Bây giờ vì lên xe mà cô phải trộm năm mươi tệ? Nghĩ thế nào cũng cảm thấy kỳ quái.
Đúng là tiền bạc làm khó anh hùng.
Nhiếp Nhiên cảm thán, muốn tìm một người nhìn có vẻ khá giả để ra tay, còn người nghèo thì bỏ đi.
Nhiếp Nhiên được ông ta nhắc mới nhớ, không xong rồi, ngay cả tiền đặt cược cô cũng không có.
Trên người cô chỉ có con dao quân dụng là đáng tiền, nhưng ngộ nhỡ bị người nhận ra nó thì làm thế nào? Cô im lặng mấy giây, cuối cùng vẫn quyết định mạo hiểm một lần, lấy con dao quân dụng ra đặt ở trước mặt bọn họ.
Người đàn ông kia nhìn thấy bèn hít sâu một hơi.
Hơn nữa cô còn đang vội, làm gì có thời 6gian buôn bán kiếm lộ phí.
Dĩ nhiên cô cũng không vốn mà làm
an.
Ngay cả đám người vây xem cũng trợn mắt.
Nhiếp Nhiên coi như không nhìn thấy, chỉ nói:
Đây là đồ tôi nhặt được, ông thấy có đáng tiền không?
Vẻ mặt hồn nhiên không hiểu sự đời của cô khiến đám người kia thở phào nhẹ nhõm.
Hóa ra là nhặt được...
Cô mặc đồ bình thường nhưng là con gái lại nhỏ tuổi, chen vào trong đám đàn ông rất dễ bị chú ý.
Người đàn ông lắc xúc xắc vốn đang phiền não vì đám người này chỉ xem không chơi, lúc này thấy Nhiếp Nhiên đi tới, tuy cô ăn mặc bình thường nhưng còn nhỏ, nhất định có thể lừa được một ít, vì vậy ông ta cười nói:
Nào nào nào, cô gái, có muốn chơi mấy ván không, vui lãm.

Được.
Nhiếp Nhiên giả vờ tò mò và lạ lẫm như lần đầu tiên nhìn thấy.

Cô gái, cô có cái gì có thể lấy ra chơi không?
Người đàn ông kia tưởng là cá cắn câu rồi, vui vẻ hỏi.
Đây là chuyện hiển nhiên.
Cô chỉ có thể nghĩ cách kiếm tiền.
Đi đi về về cần ít nhất năm mươi tệ.
Tuy không nhiều, nhưng muốn k9iếm được năm mươi tệ ở nơi hoang vắng này cũng là một chuyện rất đau đầu.
Đối mặt với cảnh túng quẫn này th5ì chỉ có đi...
trộm thôi.
Kiếp trước cô từng trộm chìa khóa, trộm mật mã, trộm tài liệu, cái nào mà chẳng hơn trăm triệu.
Có rồi!
Không thì dựa vào chút
may mắn
chơi mấy ván, kiếm tiền xe vậy.
Nhiếp Nhiên đi vội đến chỗ bọn họ.
Nhưng cũng đúng thôi, trừ nhặt được ra, cha mẹ chắc chắn không thể cho cô gái nhỏ thế này mang dao theo.

Ông ta thấy Nhiếp Nhiên mong đợi bèn rút con dao găm ra.

Dưới ánh mặt trời gay gắt, con dao lóe lên khiến mọi người sợ hãi.

Cho dù là người bình thường cũng biết con dao này rất sắc bén.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.