Chương 2724: Hóa ra là hắn!


Cô bò dậy vừa vặn đối mặt với bọn họ, thấy bọn họ cảnh giác và bất an nên gần như xác nhận được đây là thuộc hạ của Hoắc Hoành. <8br>
Nhân lúc người ngoài cửa đang mải bắn nhau không chú ý đến bên này, cô nhỏ giọng hỏi:
Nhị thiểu?
Người kia nghe thấy tư3ởng là người mình, mắt sáng lên, phát ra tiếng ư ư trong cổ họng vì bị bịt miệng.


Hàng đâu?
Đề phòng bất trắc, cô phải9 hỏi ngay.
Hắn vội cởi dây trói cho các anh em rồi tìm cơ hội chạy trốn.

Nhảy cửa sổ, đừng đi cửa chính.
Nhiếp Nhiên ném lại một câu rồi xông ra ngoài.
Người kia thấy cô rút dao mà giật mình, còn tưởng là mình bị lừa rồi.
Con dao lóe lên, hắn sợ hãi theo b5ản năng nhắm mắt lại, đồng thời than khóc trách mình quá tin tưởng đối phương mà mất mạng.
Còn Cửu Miêu thì không có ở đây, hoặc là trốn đi, hoặc là đã bị bắn chết.
Nhưng Nhiếp Nhiên cảm thấy cô ta sẽ không dễ bị bắn chết như vậy.
Nhìn thấy ánh mắt cô, hắn vội lắc đầu.

Nhớ lời tôi, đợi tôi ở cổng phía Tây, nếu như lần này làm không tốt thì mọi người cứ đợi xách đầu đi gặp Nhị thiếu đi.
Nhiếp Nhiên lạnh giọng dọa.
Cô sợ mình ở trong này lâu quá sẽ bị phát hiện.
Lúc cô đi ra liền phát hiện người của Cửu Miêu đã gần như chết và bị thương hết.
Người kia vội hất cằm ra hiệu về phía căn phòng đối diện.
Nhiếp Nhiên cau mày nhìn, móc con dao bên h6ông ra.
Chắc là trốn đi rồi.
Nhiếp Nhiên sợ bị đánh lén nên tìm cho mình một góc không dễ chú ý quan sát tình hình bên ngoài.
Nhưng một giây tiếp theo, hắn lại cảm thấy sợi dây trói mình lỏng ra.
Nhiếp Nhiên thấp giọng nói:
Tôi đi lấy hàng, các anh tìm cơ hội chạy ra ngoài rồi đợi ở cổng phía Tây, chuẩn bị tiếp ứng cho tôi!
Người kia hơi ngẩn ra, sau đó mới hoàn hồn lại vội vàng gật đầu:
Được được được!
Nhưng hắn lại nghi ngờ hỏi:
Có cần chúng tôi ở lại giúp cậu không?
Nhiếp Nhiên lắc đầu:
Không cần, mọi người ở bên ngoài tiếp ứng cho tôi.
Cô không quen dần theo người, hơn nữa nếu bọn họ đi theo cô thì mục tiêu quá lớn, đám người kia sẽ phát hiện ra có tiếp ứng, đến lúc đó hai bên nhất định sẽ giải quyết mình trước.

Nhưng một mình cậu ổn không?
Vì mặt cô nhem nhuốc lại mặc quần áo đàn ông nên hắn khó phân biệt được giới tính của cô, chỉ thấy cô gầy yếu thế này khiến người ta nghi ngờ.
Nhiếp Nhiên chỉ lạnh lùng liếc hắn:
Anh đang nghi ngờ quyết định của Nhị thiếu à?

Không dám không dám...


Vâng vâng vâng!

Hắn vốn còn muốn hỏi Nhiếp Nhiên là cố định lấy hàng từ người của Mạc Thừa thế nào, nhưng nghe thấy cô nói thế, đâu còn dám lắm mồm hỏi nữa.
Gã đàn ông bên ngoài bê bết máu, dữ tợn chỉ Mạc Thừa gầm lên:
Mạc Thừa, mày đừng có quá đáng! Địa bàn này không phải của mình mày! Nếu hôm nay mày giết hết chúng tao, mày cảm thấy lão đại của chúng tao sẽ bỏ qua cho mày à?
Nhưng đối phương không để ý, chỉ cười lớn:
Nếu tao sợ lão đại Trì Tranh Bắc của mày thì cũng không lăn lộn được đến ngày hôm nay.
Lúc đầu Nhiếp Nhiên nấp ở trên nóc nhà nên chỉ thấy gáy hắn, bây giờ cô ở trong nhà gỗ nhỏ, vừa vặn đối mặt với hắn, nhờ có ánh trăng mà cô nhìn ra ngay mặt mũi hắn.
Nụ cười kiêu ngạo mà ngang ngược quen thuộc, vẻ mặt cương nghị hung ác khiến Nhiếp Nhiên nhận ra ngay.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.