Chương 2732: Anh không nói sẽ không có ai biết
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 495 chữ
- 2022-02-26 02:58:21
Nhưng thật ra là cô đang nói với Hoắc Hoành cô đã làm chuyện này rồi, hàng cũng đã cướp ra, có khiển trách cô cũng chẳng có tác dụng g8ì.
Sao Hoắc Hoành có thể không hiểu, anh hít sâu một hơi, ổn định lại tâm trạng:
Bây giờ lập tức trở về! Anh sẽ xin chú ấy x3ử lý khoan hồng.
Anh không thể trách mắng cô, nếu không người xui xẻo chính là mình.
Quan trọng nhất là cô cũng vì anh, sao 9anh mắng cô được?
Nhớ đến lúc đó thái độ tốt một chút.
Hoắc Hoành sợ cô bướng bỉnh ngang ngược chọc giận Lý Tông Dũng và các sĩ qua6n huấn luyện của Quân khu 9, cuối cùng bị đá ra khỏi đó.
Nhưng Nhiếp Nhiên rất bình tĩnh nói:
Nếu như anh không nói, có lẽ e5m sẽ không bị xử lý.
Không bị xử lý?
Nhiếp Nhiên giải thích:
Lần này bọn em huấn luyện dã ngoại, em đã lén tới đây.
Sắc mặt Hoắc Hoành thay đổi:
Em chạy từ khu huấn luyện ra?
Anh cảm thấy mình sống hơn ba mươi năm, cho dù là lúc đối mặt với những mục tiêu nhiệm vụ cũng không sợ hãi như bây giờ, đời này mình không bị cô dọa chết thì cũng bị cô làm tức chết.
Lén chạy ra khỏi khu huấn luyện? Cũng chỉ có cô mới to gan làm bậy được như vậy!
Em có biết mình làm vậy đã không chỉ là vấn đề vi phạm kỷ luật nữa không, mà là...
Có thể cô sẽ bị đá ra khỏi đơn vị, bị nghi ngờ như lần trước, thậm chí còn nghiêm trọng hơn.
Cấp bậc của Quân khu 9 cao hơn đơn vị dự bị, đương nhiên độ bảo mật và kỷ luật quân đội cũng nghiêm khắc hơn.
Nhưng cứ nghĩ đến chuyện cô vì mình mới làm thế là anh lại không sao trách mắng cô được.
Hai người đứng ở dưới bóng cây, một lúc sau Hoắc Hoành mới kéo cô vào lòng mình, thở dài nhượng bộ:
Em làm thể là bảo anh coi thường kỷ luật quân đội, em biết không?
Nhiếp Nhiên hiểu ngay, cô dựa đầu vào ngực anh, nhịp tim trong lồng ngực anh khiến cô thả lỏng, cô vòng hai tay ôm lấy eo anh, thấp giọng nói:
Chỉ cần em lặng lẽ trở về chắc vẫn kịp huấn luyện, sẽ không có ai biết đâu.
Chắc? Bọn em huấn luyện mấy ngày?
Hoắc Hoành cúi xuống nhìn cô.
Nhiếp Nhiên tính toán:
Năm ngày.
Anh cau mày, nhìn đồng hồ, đã quá nửa đêm rồi:
Bây giờ đã là ngày thứ ba.
Có nghĩa là đã quá nửa thời gian.
Đây còn chưa tính thời gian cô trở lại khu huấn luyện.
Đến lúc cô về tới đó chắc cũng gần sang ngày thứ tư.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.