Chương 2750: Đúng là người cùng cảnh ngộ
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 630 chữ
- 2022-02-26 02:58:21
Triệu Thiển Mạch thì không quen thấy cô õng ẹo được một đám nam binh vây quanh nên dứt khoát không quan tâm đến cô.
Vì thế 8Nhiếp Nhiên được ngủ một đêm thoải mái không bị ai quấy rầy.
Đến sáng sớm ngày hôm sau, cô dậy đúng giờ cùng mọi người đi 3huấn luyện.
Bọn họ nhìn ra được Nhiếp Nhiên không thích người khác giúp cô.
Trừ phi là bất đắc dĩ, nếu không cô muốn tự mình làm hơn.
Sau nửa tháng huấn luyện thêm một mình, cuối cùng cũng biến thành hai người huấn luyện, bởi vì Cửu Miêu đã tháo bột xuất viện.
Lâu dần dù chưa quen nhưng ít ra đã không bài xích nữa.
Nhưng sau khi thích ứng được, cô vẫn tự đi lấy cơm cho yên tâm.
Đám người Uông Tư Minh nhận ra Nhiếp Nhiên đã vượt qua giai đoạn khó khăn ban đầu nên cũng không giúp nữa.
Vì thể bọn họ nhất trí cho rằng Nhiếp Nhiên đã đắc tội với sĩ quan huấn luyện Lý nên mới bị phạt.
Đám người Uông Tự Minh rất lo lắng nhưng không dám tùy ý làm gì, sợ mình hành động lỗ mãng sẽ khiến Nhiếp Nhiên bị phạt gấp đôi, chỉ có thể đứng từ xa nhìn.
Có lúc bọn họ lén lấy cơm cho Nhiếp Nhiên, để sẵn trên bàn cho cô đỡ mất thời gian, Lý Vọng cũng nhắm một mắt mở một mắt cho qua.
Nhiệm vụ của anh ta là giám sát Nhiếp Nhiên hoàn thành huấn luyện và không ảnh hưởng đến huấn luyện bình thường, những chuyện khác không cần quan tâm.
Nhưng Nhiếp Nhiên lại hơi phản cảm với việc này.
Cô vốn không thích đồ ăn của mình qua tay người khác, tuy đám người này có ý tốt nhưng cô vẫn không quen.
Suốt nửa tháng trời, các binh lính phát hiện cứ đến giờ cơm là Nhiếp Nhiên sẽ bị Lý Vọng gọi ở lại.
Ban đầu bọn họ tưởng là Nhiếp Nhiên làm sai hoặc huấn luyện chưa đạt, nhưng lâu dần mới phát hiện không phải như vậy, cho dù hôm đó Nhiếp Nhiên hoàn thành tốt thế nào thì vẫn bị giữ lại chạy năm cây số và bước vịt.
Sân huấn luyện lớn như vậy, tập nửa vòng thôi đã mệt muốn chết chứ đừng nói là một vòng.
Nhưng vì Lý Tông Dũng đã nói là một ngày chạy ba lần năm cây số nên Lý Vọng phải trì hoãn thời gian ăn cơm của9 cô.
Tuy không quy định thời gian, cô muốn chạy bao lâu cũng được, nhưng chỉ có nửa tiếng ăn cơm, bỏ qua là không được ăn 6nữa.
Nhiếp Nhiên nhất định phải chạy xong trong vòng hai mươi phút, nếu không rất có thể vừa bổ đĩa cơm ngồi xuống thì tiế5ng còi đã vang lên.
Ban đầu cô vẫn nghiến răng tự lấy cơm, nhưng lâu dần huấn luyện quá mệt mỏi khiến cô bắt đầu không chịu nổi.
Ba bốn ngày đầu cô còn có thể dựa vào ý chí mà chịu đựng, nhưng càng về sau càng không ổn, bắp đùi đau nhức, không phải cứ dựa vào nhẫn nhịn mà chịu được.
Vì thể có lúc không kịp lấy cơm, cô chỉ đành miễn cưỡng và mấy miếng cơm bọn họ lấy cho mình.
Lúc nhìn thấy Cửu Miêu, Nhiếp Nhiên nở nụ cười chân thành:
Đợi hơn nửa tháng cuối cùng cũng đợi được cô, bây giờ cô tập cùng tôi, tôi cũng coi như được an ủi rồi.
Cửu Miêu im lặng nhìn cô, đáy mắt lóe lên sự nghi ngờ.
Nghe nói lần này Nhiếp Nhiên cũng không đạt tiêu chuẩn, hơn nữa còn xảy ra chuyện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.