Chương 2905: Trên cùng một con thuyền
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 629 chữ
- 2022-02-26 04:01:31
Chưa lấy được đồ, chưa mở rộng được thế lực biên giới, có rất nhiều chuyện hắn vẫn chưa kịp làm.
M
Bây giờ cả8nh sát đang truy đuổi hắn như điên, khó khăn lắm mới cắt đuôi được, hắn thật sự không muốn dây dưa với bọn họ nữa.
Ở đây là khu vực thành phố, có quá nhiều người, cảnh sát, camera giám sát, thật sự không thích hợp cho bọn họ cướp đoạt.
Có khi họ còn chưa cướp được cái gì thì đã bị cảnh sát bắt rồi.
Chỗ biên giới quản lý lỏng lẻo, tài nguyên thiếu thốn, bọn họ cướp đoạt sẽ không khiến ai chú ý.
Tên thuộc hạ động lòng:
Lão đại, hay là...
thử đi!
Mạc Thừa không nhúc nhích, còn cười châm chọc:
Thử? Tao đây chịu thua thiệt, mắc bẫy cô đây rất nhiều lần rồi, mày chắc chắn muốn thử chứ?
Tên kia ngẩn ra, lão đại của bọn chúng thua thiệt mắc bẫy trên tay cô gái này lúc nào? Nhưng lão đại đã nói thế thì hắn cũng sẽ không đối nghịch, hắn mở chốt an toàn, dí vào Nhiếp Nhiên:
Thế thì giải quyết tại chỗ đi, dù sao xe cảnh sát cũng đi qua rồi.
Nhiếp Nhiên cười lạnh:
Giải quyết tại chỗ? Vậy cũng phải xem tôi có đồng ý không.
Cô có tư cách gì không đồng ý?
Tên thuộc hạ khinh thường:
Ngoại trừ dùng xe cảnh sát uy hiếp chúng tôi ra, cô còn cái gì để uy hiếp nữa? Nếu như cô sợ tiếng súng quá lớn, tôi có thể đổi sang dao, ngay cả tiếng rên cũng không có.
Nhiếp Nhiên nhìn Mạc Thừa trong gương chiếu hậu, thấy hắn cười không nói gì, rõ ràng là đang đợi xem cô làm sao.
H3ắn im lặng mấy giây rồi lạnh lùng ra lệnh:
Bỏ cô ta ra.
Lão đại?
Tao nói mày không nghe thấy à?
Mạc Thừa hỏi n9gược lại, tên kia xụi lơ, ủ rũ buông tay ra.
Nhiếp Nhiên cảm nhận được sức nặng trên đầu mình biến mất, cô nói với h6ắn:
Tôi thấy đám cảnh sát kia không bắt được anh sẽ không bỏ qua, bây giờ anh cũng chỉ còn lại một người bên cạnh, không bằ5ng chúng ta tạm thời hợp tác bình an đến biên giới rồi dựa vào bản lĩnh của mình để lấy hàng, thế nào?
Xe này không có chìa khóa, không biết tôi hủy đi thì các người còn đi kiểu gì.
Nhiếp Nhiên vừa dứt lời, hai người kia mới phát hiện không biết cô đã cầm mấy sợi dây điện từ lúc nào:
Mà cảnh sát lại đi đi lại lại, chắc
sẽ rất nhanh tìm được đến nơi này.
Nhiếp Nhiên biết lần này Hoắc Hoành cố ý gây phiền phức cho Mạc Thừa nên sẽ không dễ dàng dừng tay.
Mà bây giờ Mạc Thừa cần một chiếc xe rời khỏi nơi này.
Cô lại uy hiếp tôi!
Mạc Thừa nghiến răng, ánh mắt nồng nặc sát khí, giống như một giây tiếp theo sẽ giết cô thật.
Tên thuộc hạ nhìn thấy cũng đổ mồ hôi lạnh vì Nhiếp Nhiên.
Nhiếp Nhiên không quan tâm:
Nói như anh chưa bao giờ uy hiếp tôi ấy.
Còn nữa, tôi là người lạ, tôi lái xe bọn họ sẽ không chú ý, nhưng chắc bọn họ đã khắc ghi mặt anh và thuộc hạ của anh trong đầu rồi, anh chắc chắn muốn tự lái xe trốn chứ?
Mạc Thừa mím chặt môi thành một đường thẳng.
Một lúc sau hắn mới mấp máy môi nói hai chữ:
Lái xe.
Sau đó dứt khoát thu đồ trên tay lại.
Nhiếp Nhiên khẽ thở phào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.