Chương 3052: Hiếm khi được cô dạy
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 662 chữ
- 2022-02-26 04:18:11
Nhiếp Nhiên vội vàng kiếm cớ huấn luyện chạy trốn.
Đến giờ ăn tối, Hà Giai Ngọc chạy tới, sau lưng là Nghiêm Hoài Vũ và Kiều Duy, Thị Sảnh. <8br>
Chị Nhiên!
Hà Giai Ngọc chạy thẳng đến trước mặt cô.
Em không nỡ xa chị, không muốn đi một chút nào.
Vậy thì luyện bắn cẩn thận vào, qua hai năm nữa lại thi vào Quân khu 9.
Hà Giai Ngọc chán nản:
Với khả năng bắn tệ hại của em, có lẽ là không có hy vọng...
Vậy em còn không chăm chỉ huấn luyện đi!
Nghiêm Hoài Vũ nhân cơ hội này khiển trách.
Hà Giai Ngọc không phục:
Không phải là em không có ai dạy à!
.
Hà Giai Ngọc nghẹn họng, được rồi, đúng là không có tác dụng gì thật.
Đây là tin tức lãnh đạo ban hành, Nhiếp Nhiên là một nữ binh, có quyền gì mà đòi ngăn cản, nhưng mà...
Nhiếp Nhiên thấy vẻ mặt cô ta cùng với mấy người sau lưng là biết chắc bọn họ 3đã nhận được tin tức.
Quả nhiên, Hà Giai Ngọc ngồi xuống trước mặt cô, vội nói:
Bọn em sắp đi rồi.
Nhiếp Nhiên thản nhiên hỏi:
Lúc nào?
9
Sáng sớm ngày mai chỉnh đốn lên đường.
Nhìn Hà Giai Ngọc có vẻ không muốn đi lắm, lúc nhắc đến bốn chữ sáng sớm ngày mai, mặt cũng xị ra.
6Nhiếp Nhiên bình tĩnh nói:
Chúc mọi người lên đường thuận lợi.
Cô đang suy nghĩ đến việc có phải sắp khai chiến rồi không.
Lần này Dịch Sù5ng Chiêu sẽ bố trí như thế nào? Đánh thẳng à? Hay thật ra lần diễn tập này cũng nhắm vào hai tổ chức của Trì Tranh Bắc và Mạc Thừa? Hà Giai Ngọc vểnh môi không vui nói:
Chị Nhiên, chị không giữ em lại à?!
Tôi giữ lại có tác dụng gì?
Nghiêm Hoài Vũ hừ lạnh một tiếng, cảm thấy cô ta đang kiếm cớ:
Cổ Lâm cũng không có ai dạy nhưng vẫn không ngừng huấn luyện trong phòng bắn kìa.
Nhiếp Nhiên hơi khựng lại, hành động nhỏ này của cô không khiến người xung quanh chú ý.
Em khác, em cần người canh chừng dạy dỗ mới được.
Nghiêm Hoài Vũ tức giận trừng cô ta:
Anh canh chừng em còn ít à?
Nói tới đây anh ta lại giận điên lên, từ lúc ở đơn vị dự bị đã biết cô ta là chúa gây rắc rối rồi, vốn tưởng vào đội thủy quân lục chiến cô ta sẽ bớt đi, kết quả vẫn cẩu thả như thường.
Lần nào kiểm tra cũng xếp cuối làm anh ta kinh hồn bạt vía.
Nhưng Hà Giai Ngọc lại muốn chọc giận anh ta, cố ý nói:
Kỹ thuật bắn của anh dạy lính mới gà mờ thì được chứ sao dạy được em?
.
Nghiêm Hoài Vũ bị cô ta khích, sự trầm ổn của đội trưởng trong nháy mắt bị phá vỡ:
Sao anh lại không được? Anh còn không dạy được em à?
Dĩ nhiên không dạy được rồi, đẳng cấp của em ít nhất...
Hà Giai Ngọc đảo mắt, nhìn Nhiếp Nhiên đang một lòng ăn cơm, cười híp mắt nói:
Ít nhất phải chị Nhiên dạy!
Nhiếp Nhiên khẽ mỉm cười, nói:
Vậy buổi tối tôi dạy cô một lúc.
Mấy người kia đều sững sờ.
Hà Giai Ngọc ngạc nhiên nhất, cô ta vốn chỉ muốn kiếm cớ mà thôi, sao Nhiếp Nhiên lại...
Vậy là cô ta cười khan hai tiếng:
Ha ha, đừng...
đừng, ngày mai em đi rồi, tối nay chúng ta nói chuyện, tâm sự thôi.
Nhiếp Nhiên lại không chịu bỏ qua cho cô ta:
Lúc bắn tôi vẫn nói chuyện với cô được.
Chị Nhiên...
Hà Giai Ngọc nắm vạt áo cô, đáng thương cầu xin tha thứ.
Thi Sảnh buồn cười.
Đúng là chỉ có Nhiếp Nhiên mới trị được con nhỏ này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.