Chương 3091: Tin tức phải chờ kiểm chứng
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 522 chữ
- 2022-02-26 04:18:11
trốn ra khỏi đơn vị.
Nhiếp Nhiên cau chặt mày:
Trốn ra? Là sao?
Lúc tôi nghe trộm bị Tiểu đoàn trưởng phát hiện, ông ta8 nhốt tôi vào trong phòng làm việc để cô thuận lợi rời đi.
Tôi trốn thoát được, bây giờ về Tiểu đoàn trưởng nhất đ3ịnh sẽ trị tội tôi.
Dương Thụ càng nói càng cúi thấp đầu, đầu còn vẻ quả quyết và già dặn như vừa rồi nữa.
Nhiếp 9Nhiên kinh hãi nhìn anh ta:
Vậy anh...
không phải đã biến thành lính đào ngũ sao?!
Cô tưởng là Dương Thụ nghe tr6ộm không bị phát hiện nên cho dù lén đến báo tin cũng an toàn thoát thân được, không ngờ anh ta bị Lý Tông Dũng phát hiện,5 hơn nữa còn vì cô mà thành lính đào ngũ.
Đây là sự sỉ nhục cực lớn với binh lính! Dương Thụ gãi đầu, cố làm ra vẻ thản nhiên cười:
Không sao, tôi vốn không có hứng với quân đội, trốn...
thì trốn thôi, chỉ cần cô không sao là được rồi.
Lúc nói đến đây, Nhiếp Nhiên thấy rõ ràng trong mắt anh ta lóe lên vẻ mất mát.
Ở trong mắt anh ta trừ cô ra không có ai khác.
Cho dù trong đơn vị anh ta không lạnh lùng đơn độc như Cửu Miêu, nhưng bên cạnh đã không có các anh em như Ngô Sướng và Lưu Hồng Văn lúc ở Quân khu 2 nữa, luôn luôn chỉ có một mình.
Anh ta không hối hận! Bởi vì cuối cùng anh ta cũng giúp được Nhiếp Nhiên một lần.
Như vậy là đủ rồi! Nhiếp Nhiên thở dài:
Anh định chạy tới cứu tôi, sau đó hai người cùng nhau chạy trốn à?
Tôi không nghĩ nhiều như vậy, tôi chỉ muốn cứu cô thôi.
Dương Thụ lắc đầu, thành khẩn nói.
Anh có biết lính đào ngũ là gì không?
Cô nghiến răng, tay siết chặt đến mức trắng bệch.
Dương Thụ bình tĩnh:
Tôi biết.
Biết mà anh còn làm?
Mặc dù sau này sẽ có cuộc sống khó khăn...
Nhưng mà...
Chắc hẳn anh ta không muốn làm lính đào ngũ, nhưng vì cô...
mà lựa chọn con đường này, hơn nữa còn không chùn bước.
Nhưng tôi không thể biết cô có chuyện mà mặc kệ được.
Mặc dù nghe trộm là không đúng.
Mặc dù chạy trốn sau khi bị bắt, còn đánh ngất hai nam binh là không đúng.
Nhiếp Nhiên im lặng một lúc lâu, cuối cùng đi ra khỏi xe nhìn anh ta, trong mắt đã không còn vẻ phức tạp như vừa rồi:
Anh cảm thấy tôi sẽ tin lời anh à?
Dương Thụ không hiểu sự thay đổi này của cô, rõ ràng vừa rồi cô đã tin mà.
Anh ta vội bảo đảm:
Tôi thật sự không lừa cô! Tôi thề!
Anh thề không có ích gì với tôi cả.
Nhiếp Nhiên đi qua anh ta, ngồi xổm xuống cạnh hai người bị ngất kia, lục lọi một lúc cho đến khi tìm được chìa khóa, mở còng tay ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.