Chương 3111: Thợ săn và con mồi


Nhưng cứ nghĩ đến ánh mắt của Nhiếp Nhiên lúc đó là anh ta lại không dám.

Nhiếp Nhiên bình tĩnh nói không sao làm anh ta thở phào nhẹ 8nhõm, lại hỏi:
Hắn tìm cô nói chuyện gì thế?

Bàn chuyện đánh Quân khu 9.
Nhiếp Nhiên không che giấu, mục đích cô ở lại chỗ này chính là v3ì Quân khu 9.
Cho dù là thể xác hay tâm lý, sau đó chờ bọn họ sợ hãi, phục tùng.
Mạc Thừa và cô giống hệt ví dụ cô đưa ra.
Dương Thụ cau mày, trong lòng vẫn cảm thấy nghi ngờ.
Thật sự là thế sao? Dương Thụ suy nghĩ một lát, không nghĩ ra thì thôi.
Nhưng cứ cảm thấy đặc biệt...

Hứng thú.
Nhiếp Nhiên thấy anh ta phiền não nên nói thay.
chắc là hứng thú muốn giết chết nhỉ?

Cho nên không phải hắn thích tôi, hắn thích quá trình và kết quả tôi quỳ ở trước mặt hắn.
Cô quá hiểu tính Mạc Thừa.
Kiếp trước ở trong căn cứ cô cũng nhìn thấy các cấp trên đối xử với học viên y như vậy.
Hành hạ, ngược đãi bọn họ.
Sau đó anh ta mới phát hiện bên dưới vẻ điềm đạm nho nhã của cô là một tính cách hoàn toàn khác.
Nhiếp Nhiên nói:
Đương nhiên là có rồi, anh nói một người thợ săn phát hiện con mồi, sau đó đến lúc hạ gục lại phát hiện con mồi chạy trốn, ba lần bốn lượt nổ súng cũng không thành công, dần dần sinh ra sự cố chấp với con mồi đó, đó là thích hay là hứng thú?
Nếu như là con mồi thì...
6Thấy anh ta ngầm thừa nhận, Nhiếp Nhiên giận đến bật cười, nhưng nhiều hơn là tức giận sự ngu xuẩn của anh ta.

Cho dù tôi muốn thì h5ắn cũng sẽ không làm thế, hắn làm lão đại kiếm tiền không hơn à, sao phải vì tôi mà mâu thuẫn với Quân khu 9? Có đáng không?
Nhưng Dương Thụ lại nói với cô:
Nhưng tôi cứ cảm thấy hắn đối với cô rất khác.

Khác chỗ nào?

Không nói ra được.
Mặc dù mấy ngày nay Mạc Thừa đối xử với Nhiếp Nhiên không tính là tốt, nhưng là đàn ông, anh ta có cảm giác Mạc Thừa đối xử rất khác với Nhiếp Nhiên.

Vậy cô...
rốt cuộc muốn đối phó với Quân khu 9 thế nào?

Anh rất để ý việc tôi đối phó với Quân khu 9 à?
Dương Thụ thấy vẻ mặt cô nghiêm túc, tưởng cô hiểu lầm mình ngăn cản nên vội vàng lắc đầu:
Không phải thế, tôi không có ý đó, không phải tôi muốn ngăn cản cô, thật đấy.
Nhiếp Nhiên cười:
Anh muốn ngăn cản, tôi cũng sẽ không có ý kiến gì
Dương Thụ ở trong đơn vị chưa hề làm gì sai, những người Quân khu 9 mặc dù có tình cảm không sâu đậm với anh ta nhưng cũng không làm hại anh ta.
Thợ săn và con mồi.
Nhưng con mồi này không phải tùy tiện là có thể bắt giết được.
Nếu ép cô, rất có thể sẽ bị cô cắn ngược.
Nhiếp Nhiên cười vỗ vai anh ta rồi đi về phía trước.
Không phải thích.
Càng không phải là yêu.
Dương Thụ ngẩng phắt đầu lên, kinh ngạc nhìn chằm chằm cô:
Tức là hắn thích cô thật à?

Nhiếp Nhiên lắc đầu:
Đó không phải là thích, là hứng thú.


Có gì khác nhau sao?
Dương Thụ cảm thấy khi một người đàn ông sinh ra hứng thú với một người phụ nữ thì chính là bắt đầu thích người ta.
Giống như trước đây anh ta thấy Nhiếp Nhiên yên lặng ngồi ăn cơm một mình, lại nghe những người khác nói chuyện về cô mãi nên hiếu kỳ, chủ động tiến lên bắt chuyện với cô.
Dương Thụ nghe mà cuống lên:
Cô muốn đánh Quân khu 9 thật à? Nhiếp Nhiên, cô đừng mê muội, bị hắn lợi dụng nữa!
Nhiếp9 Nhiên bật cười:
Anh sợ tôi nói hết mọi chuyện ở Quân khu 9 cho hắn, sau đó bảo hắn dẫn người tới giết đám kia à?


Tôi...

Anh ta chần chừ và do dự là phản ứng rất tự nhiên.

Nhưng vấn đề là...


Anh không ngăn cản được.
Cô dửng dưng nói xong câu này rồi rời đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân.