Chương 3168: Nói cho mọi người một chuyện không tốt
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 734 chữ
- 2022-02-27 08:54:50
Nhiệm vụ của chúng ta rất đơn giản, bởi vì chỉ là phá vòng vây, sân nhà ở bên Quân khu 9 các cô, cho nên chúng ta chỉ cầ8n nhân lúc mục tiêu đặt trọng tâm lên Quân khu 9 trên chiến trường, làm loạn tiết tấu tác chiến của bọn chúng là được.
3Nhiếp Nhiên cảm thấy cái kế hoạch hơi quen, nhưng vẫn cố nhịn xuống, tiếp tục hỏi:
Làm loạn bằng cách nào?
Mười người9 chúng ta sẽ chia thành hai đội, đánh vào từ điểm số 1 và số 2, sau đó gặp nhau cùng tấn công điểm số 3 là nơi gần nội b6ộ kẻ địch nhất.
Dưới tình huống bình thường, lúc chúng ta đột phá khu vực số 3, người Quân khu 9 chắc đã đột phá5 rồi, chúng ta có thể gặp bọn họ.
Nhiếp Nhiên nhìn anh ta chỉ trỏ trên bản đồ, giải thích cặn kẽ với mình.
Đúng, không cần.
Thứ cho đội trưởng A Lực có kinh nghiệm tác chiến phong phú cũng không chịu nổi phải nhìn Nhiếp Nhiên từ đầu đến chân một lượt.
Một người nằm vùng từ khi rời đi là hoàn toàn thoát khỏi đơn vị.
Anh ta rất kiên nhẫn, cũng nói rất nhiều.
Càng lúc vẻ mặt Nhiếp Nhiên càng trở nên nặng nề.
Đồng thời lúc nằm vùng không cần phải báo cáo với cấp trên, cũng không cần biết hành động của đơn vị, được tự do hành động.
Thể này...
Cho nên...
dùng thủ đoạn giống nhau hai lần, tôi sợ chưa chắn hắn sẽ mắc lừa.
Nhiếp Nhiên thẳng thắn nói.
Hình như nữ binh này hơi điên.
Ngay cả người mình cũng bắn.
Hôm nay tôi mới về, trước đó tôi cơ bản không liên lạc
với Quân khu 9.
Mọi người không liên lạc với nhau?
A Hiển kinh ngạc:
Vậy cô hoàn thành nhiệm vụ nằm vùng kiểu gì? Quân khu 9 phối hợp với cô bằng cách nào?
Nhiếp Nhiên trả lời:
Tôi chỉ cần biết đại khái hành động của bọn họ là được rồi, tất cả những gì sau đó là tôi tự do hành động.
Hoàn toàn không cần trao đổi à?
A Lực cau mày hỏi.
Nhiếp Nhiên:
Tôi bắn bọn họ bị thương.
A Lực vốn chỉ hơi lĩnh hội được lời đội trưởng Dịch nói thôi, bây giờ nghe thấy Nhiếp Nhiên nói câu này, hình như anh ta đã càng cảm nhận được tại sao anh lo lắng và nói nhiều đến thế.
Nhiếp Nhiên lạnh nhạt hỏi ngược lại:
Mọi người nói làm thế nào được?
Ý cô rất rõ ràng.
Nếu gặp thì đương nhiên là đánh rồi!
Vậy cô từng bị chiến hữu của mình ngộ thương chưa?
A Hiển nghiêm túc hỏi.
Một lúc sau, cô hít một hơi thật sâu, hỏi:
Đây là kế hoạch anh vạch ra à?
Đúng! Nhưng cũng đã bàn bạc với đội trưởng Dịch của các cô rồi.
A Lực cau mày hỏi:
Sao thế, cô cảm thấy không được à?
Tôi nhất định phải nói với anh một chuyện.
Vẻ mặt Nhiếp Nhiên rất nghiêm túc, hoàn toàn khác với lúc nãy nói cười với A Hiển:
Lúc tôi nằm vùng đã vạch cho mục tiêu một kế hoạch thế này, cũng từng thực hiện rồi, gần như là giống nhau.
Lúc bị Mạc Thừa ép đánh trận đầu, cô cũng dùng cách này.
Bây giờ bọn họ lại dùng cách này tấn công Mạc Thừa, cô cảm thấy Mạc Thừa thông minh thế sẽ không mắc lừa.
A Lực giống như bị ai đánh, ngây ra:
Cô từng vạch kế hoạch này rồi? Nhưng đội trưởng Dịch không nói gì với tôi cả.
Chỉ còn sáu bảy tiếng nữa là đến giờ hành động, bây giờ mới nói kế hoạch này vô dụng, không phải là đang đùa à! Nhưng Nhiếp Nhiên lại trả lời khẳng định:
Tôi chắc chắn tôi đã dùng rồi.
Còn đội trưởng Dịch không nói với anh cũng rất bình thường, bởi vì anh ấy không biết.
đúng là quá khó bể tưởng tượng.
Nếu như gặp nhau thì làm thế nào?
Anh ta hỏi.
Mặc dù có thể hiểu được cô nổ súng vì khiến mục tiêu tín nhiệm.
Nhưng hiểu thì hiểu, không phải tất cả mọi người đều lý trí mà nổ súng được như cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.