Chương 3190: Tiểu quỷ khó d y
-
Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
- Huỳnh Hạ
- 750 chữ
- 2022-02-27 08:54:50
Bây giờ Mạc Thừa bị Quân khu 9 tấn công, còn định rút lui, vậy cũng đồng nghĩa với việc biên giới xáo bài lại từ đầu.
Đây chính là thờ8i cơ tốt nhất để các thế lực vùng dậy.
Bây giờ mới biết hóa ra là có một lộ vũ khí đạn dược lớn đủ để uy hiếp đến biên giới.
Chắc ban đầu lộ vũ khí đạn dược đó ở t6rên tay Dư Xuyên, bị Trì Tranh Bắc và Mạc Thừa cướp đoạt, cho nên cuối cùng mới tiến hành bao vây tiễu trừ hai người bọn họ.
Nhưng đây lại là con đường duy nhất cho nên hắn mới cảm thấy có thể sẽ gặp lại có một lần nữa.
Nghĩ tới đây, vẻ mặt Mạc Thừa thoáng tự giễu.
Chỉ ba tiếng ngắn ngủi, những người ở biên giới đã bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy.
Lúc tất cả đều nhắm vào lô hàng Mạc Thừa nói, hắn đã dẫn đám thuộc hạ rút lui về biên giới nước F.
Hơn nữa khoảng thời gian này bởi vì biên giới hỗn loạn, địa bàn bị cướp đoạt nên thiếu không ít súng đạn.
Vì thế, những tên này đều muốn nhấn lúc loạn lạc chia một miếng bánh, cho dù không cướp được địa bàn nhưng có thể lấy được lô vũ khí đạn dược này cũng là một chuyện tốt, ở nơi này không có súng đạn thì chỉ có thể ngồi chờ bị người nuốt lấy thôi.
Không phải tên đàn em kia nói càng đi vào trong càng quen thuộc sao, có thể quen thuộc như vậy, chắc là cô rồi...
Cho nên nếu hắn tìm một chỗ chạy trốn kín quá thì bọn họ sẽ bỏ lỡ nhau, một khi bỏ lỡ có thể cả đời sẽ không còn gặp lại nhau nữa.
Hơn nữa điểm quan trọng nhất là vũ khí đạn dược.
Đầu tiên bọn chúng còn thấy lạ, sao t3ự dưng Quân khu 9 lại dùng hỏa lực lớn như vậy để chèn ép biên giới? Ban đầu là Dư Xuyên, sau đó là Trì Tranh Bắc, cuối cùng lại là Mạc Thừa.9
Ngay từ đầu hắn đã biết thân phận của Nhiếp Nhiên nên đã để lại đường lui cho mình, vì vậy lúc rút lui cũng rất nhanh.
Nếu như không phải lúc rút lui nhất định phải đi qua hẻm núi kia, chắc chắn lúc này chúng đã an toàn rời đi rồi.
Cả đời...
Một từ thôi nhưng lại mang nghĩa mãi mãi...
Hắn luôn có dự cảm...
rằng cô sẽ ở đó.
Sao lão đại của bọn chúng có thể thông minh như vậy! Quả nhiên lão đại của bọn chúng là giỏi nhất!
Gã béo ti tiện hỏi:
Lão đại, lần này người Quân khu 9 dọn dẹp hết chướng ngại vật cho chúng ta rồi, lần sau có phải chúng ta nên tặng bọn chúng một phần quà lớn coi như biểu đạt tâm ý không?
Ha ha ha, cái thằng này, tao phát hiện mày bây giờ càng ngày càng để tiện.
Gã phía sau mắng.
Gã béo quay lại, nhìn vô cùng gợi đòn:
Mày mới để tiện ấy, tao đây là thật lòng thật dạ.
Cút!
Đám người này càng nói càng hăng, bầu không khí cực kỳ vui vẻ.
Lúc hắn đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình thì gã béo đang lái xe nhận được tin tức mới nhất, phá lên cười:
Lão đại, anh đoán không sai, quả nhiên những kẻ đó không nhịn được rồi.
Hai gã phía sau cũng cười lớn:
Ha ha, có kịch hay để xem rồi.
Lần này để xem xem Quân khu 9 định giải quyết chuyện này thế nào.
Gã béo vừa lái xe vừa cười lạnh:
Giải quyết? Tao thấy đau đầu thì đúng hơn, có câu Diêm vương dễ đánh, tiểu quỷ khó dây! Hơn nữa bây giờ đâu phải là một tên tiểu quỷ, là một đám! Tao thấy bọn chúng thua lão đại chúng ta rồi.
Cứ nghĩ đến đám người vì chỗ vũ khí đạn dược vốn không tồn tại mà liều mạng với người Quân khu 9 là gã lại muốn cười.
Nếu khôn5g tại sao lại đột nhiên muốn động đến cả ba người?!
Những người này càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này vô cùng lớn.
Thật ra thì...
hắn không chuẩn bị cho mình con đường rút lui khác là vì muốn gặp lại có một lần nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.