Chương 2 : Thì Ra Đã Xuyên Không a ~~


.
.
.
.
.

Sao mà khó chịu vậy ? Chẳng lẽ mình chết rồi còn nghe đau sao , hay là quỷ sai bắt mình đi hành hình , sao mà ồn ào quá vậy ~~ Nàng cố gắng mở mắt ra thì thấy ba đứa trẻ đang ngồi bên hông nàng , một bé trai khoảng mười hai tuổi , ngồi kế bên cũng là một bé trai khoảng mười tuổi , nàng nhìn bé nhỏ nhất thì khoảng năm tuổi đang nhào người lên chổ nàng nằm mà khóc thút thít . Bổng nhiên những trận kí ức kì lạ lùa vào đầu nàng . À !!! Thì ra nàng đã xuyên vào cơ thể của một người có cùng họ tên với nàng , đây là thới giới nữ tôn nên nữ nhân có quyền quyết định mọi chuyện . Và ba cái tiểu bánh bao này là đệ đệ của nguyên chủ , nàng khẽ xót trong lòng , tại sao ba cái tiểu bánh bao lại ốm như vậy hả ? Gầy muốn lòi xương ra ngoài , cái vị tỷ tỷ này có còn nhân tính hay không , hazzz nàng quên đây là thế giớ nữ tôn , nam nhân gã rồi như bát nước đổ đi thôi . Nhưng nếu ông trời một lần nữa cho nàng sống lại thì nàng quyết định không để cho các đệ đệ của mình phải chịu ủy khuất . Theo trí nhớ của nguyên chủ thì do nàng đi lên núi gánh củi không may trược chân té xuống dòng sông gần đó nhờ có Tô bá mẫu cứu nàng lên nên thoát một kiếp nhưng đâu ai ngờ nguyên chủ đã chết mà linh hồn của một cô gái thế kỉ 21 lại nhập vào . Nhìn ba tiểu bánh bao mà nàng đau lòng , nhị đệ tên là Ngụy Thiên Sở , tam đệ tên là Ngụy Thiên Ngọc , tứ đệ tên là Ngụy Thiên An , mấy nhóc gầy quá rồi , phải cố gắng bồi bổ cho mấy tiểu đệ thật tròn mới được . A Sở bưng một bát bát cháo trắng đến cho nàng :
- Tỷ tỷ ! Tỷ mau mau ăn đi cho mau hồi phục
- Vậy các đệ ăn chưa - Nàng nhìn cái bụng lép xẹp của máy đứa nhỏ mà thấy tội
- Tỷ cứ việc ăn đi , bọn đệ không cần đâu - A Ngọc lưu luyến nhìn bát cháo nhưng vẫn kiên quyết không đụng đến là không đụng đến . Nàng khẽ thở dài , hỏi A Sở thì nàng mới biết , do lúc nàng bị bệnh đã sử dụng hết tiền dành dụm trong nhà để trị bệnh cho nàng nên hiện tại nhà không còn tiền cũng không còn gạo nữa rồi , thật là quá ủy khuất cho ba đệ đệ rồi :
- Được rồi ! Các đệ đợi một lát ta qua nhà Tô bá mẫu mượn một ít gạo rồi về - Nàng đưa tay đón lấy bát cháo húp nhanh một hơi rồi đứng dậy bước đi
- Tỷ à . Tỷ vừa mới tỉnh việc này cứ để đệ đi là được rồi - A Sở cản nàng lại
- Đệ cứ ở nhà chăm sóc cho hai đệ đệ đi , tỷ đi một lát sẽ về

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nàng bước vào sân thì thấy Tô phu lang đang quét sân , nhìn thấy nàng Tô phu lang vội vàng chạy lại đỡ nàng vào nhà , khẽ trách :
- Ây da ! A Ân à , con hết bệnh chưa mà lại đi sang đây , có chuyện gì sao không bảo A Sở qua là được rồi
- Tô phu lang , hôm nay nhà con đã hết gạo định qua xin mượn nhà ngươi một ít về để nấu cháo cho ba tiểu đệ , trong nhà giờ không còn tiền cùng gạo rồi
- Ây da ! Tưởng chuyện gì , để ta lấy cho ngươi - Tô bá mẫu từ trong phòng đi ra nghe nàng nói vậy thì quay vào bếp lấy cho nàng một bao gạo lớn cùng một miếng thịt khô . Nàng giật mình , dù nàng không biết giá trị đồng tiền ở đây là bao nhiêu nhưng nàng biết cả bao gạo với miếng thịt khô này bảo đảm không rẻ ....
.
.
.
.
.
 
Này năm... này tháng... này hoa mộng... Phút chốc quay đầu hoá hư không...!Nhập Ngã Thần Tịch
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuộc Sống Bình Yên Nơi Vùng Quê.