Chương 12: Vận Mệnh (3)


Nhìn tràng diện trước mắt, Hạo Thiên đã nhận ra vấn đề
đối phương cũng là dị năng giả
.

Trong hoàn cảnh thế này mà hắn không quan tâm mảy may, nhấc điện thoại, bấm một dãy số.

Thấy biểu hiện của Hạo Thiên, hai lão gia tử ngồi ghế sau giật mình:
- Hạo Thiên cái này không cần đâu… họ không phải là người thường dễ đối phó như vậy.

- Không có gì đâu ạ… cháu chỉ gọi cho một người bạn cố chút thắc mắc cần hiểu rõ.

Trả lời xong hắn cũng không quan tâm phản ứng của nhị lão. Chỉ điềm tĩnh đợi bên đầu dây kia bắt máy:

- Á Lâm là em à?

- Vâng! Là em.
Không đợi hắn lên tiếng Á Lâm đã nói tiếp, giọng nói chân thành mà nghiêm túc:

- Chắc anh họ đã nói sự thật cho anh biết rồi phải không?... Em thực xin lỗi… mọi chuyện là như vậy đấy… anh không thể cho em cuộc sống như em mong đợi, em không thể sống với anh bằng hy vọng… em không biết sau này anh có thành công, công danh ra sao… nhưng em biết anh bây giờ không có những thứ đó….
Em không muốn tin một điều mình không nắm chắc… em chỉ muốn tin sự thật ở hiện tại… còn tương lai… thực sự anh có thể thành công hay không em chưa biết nhưng chắc chắn Quốc Trọng sẽ cho em được những thứ em muốn,… xin lỗi anh những ngày bên nhau chỉ là em không suy nghĩ chính chắn… hôm qua là ngày cuối cùng em bên anh.

- Tút tút…

Những lời Á Lâm nói không cho hắn một cơ hội phản biện, nàng đã nói xong, nàng đã ngắt máy.

Trên mặt Hạo Thiên lúc này lại hiện lên một nụ cười thỏa mãn
nàng trêu ghẹo ta sao? ít ra trước đây nàng cũng thật lòng dành tình cảm cho ta,… ài… cũng may lúc đó nàng chỉ biết yêu nên ta mới lấy được chút lãi, nếu không…
.

Tuy suy nghĩ thế nhưng hắn lại tiếc cho vận mệnh của mình
không tiền, không quyền, không thế thật sự là gây khó cho ta a…..Ta không tin là ta không thể thay đổi số phận mình
.

Phía trước tường đất lúc này đã cố người xuất hiện, không chỉ ba người, không phải năm, chẳn phải mười, mà là vẻn vẹn mười lăm tên tất cả.

- Trương bộ trưởng đã lâu không gặp!

Tên dẫn đầu đi lên phía trước giọng nói cười cợt, mỉa mai nhìn Lão Trương.

- À… thì ra là ngươi a. John! Tổ chức của ngươi tại sao lại muốn đến đây mai phục ta?

Trương lão đầu hơi bất ngờ về người trước mặt, ông ta cũng biết hắn, trong một tài liệu được thuộc hạ cung cấp hắn là người của tổ chức Mặt Trời Mới trụ sở tại miền nam nước Nga, chuyên buôn bán ma túy và cũng là tổ chức dị năng, nghiên cứu khoa học phi nhân loại nhằm mục đích phát triển dị năng giả nhân tạo, để thành lập một quốc gia, với nguồn vũ khí chính là ma túy, dị năng giả, vũ khí tiên tiến với nhiều nhà khoa học tài ba.

Nghe đồn những nhà khoa học này đều bị mất tích, nghi phạm đáng hiềm nghi nhất chính là tổ chức này. Lâu nay nước Nga luôn tìm cách tiêu diệt tổ chức này nhưng có một điều để họ chần chừ, Những nghiên cứu khoa học về vũ khí của tổ chức này qua tiến bộ. Nước Nga cũng có một ít liên hệ với tổ chức này nên lâu nay vẫn âm thầm bảo vệ họ, tuy trên các cuộc họp bí mật hội đồng các quốc gia luôn nêu cao là tiêu diệt.

- Không có gì…. Chẳng qua là ta nhận được một ít chỉ thị muốn tiêu diệt ngươi… chắc có lẽ có người thấy chướng mắt nhà ngươi a!... thôi để ta tiễn ngươi một đoạn.

Lãnh đạm trả lời Trương lão xong, không đợi Trương lão lên tiếng hắn phất tay bảo thuộc hạ tấn công.

Lúc này nhóm cận vệ đều đã xuống xe, tư thế sẵn sàng vào trận. Chín đối mười lăm, tình huống thật chật vật.

Cũng may trong nhóm cận vệ này còn một nữ cận vệ thuộc tâm linh hệ, trong lúc chiến đấu luôn quấy rối sự tập trung của đối phương nên không thua đến mức quá thê thảm.

Trong vòng chiến đấu quyền cước được tung ra, nhưng bao bọc bên ngoài lại là dị năng hệ của mình. Phản chấn từ những nấm đấm đụng vào nhau phát ra tiếng
ầm ầm
như búa tạ nện vào tường.

Hai chị em song sinh Kiều gia cùng người con gái gọi tiểu Thanh thì đứng trước xe, dùng một bức tường nước để ngăn chặn công kích dị năng của đối phương, Tiểu Thanh thì liên tục dùng dị năng của mình làm phân tâm địch thủ để trợ trận đồng đội đang trên chiến tuyến.

Thấy đội cận vệ sắp cầm cự không nỗi Hạo Thiên nội tâm lại phấn chấn
xem ra lần này vận mệnh vẫn không buôn tha ta a…. được vậy xem ngươi có cản được ta không?
. Suy nghĩ như thế hắn liền hướng về Trương lão nghiêm túc mà nói:

- Trương bộ trưởng hãy cho tôi lãnh đạo ba cô gái, này tôi sẽ giúp hai người thoát ra ngoài.

- Cậu… cậu có được không?... Bọn chúng không phải người thường cậu cũng thấy mà!

Đối mặt với đề nghị bất ngờ của hắn Trương lão thì như suy ngẫm điều gì, còn Kiều lão thì khẩn trương mà hỏi.

Hạo Thiên không nói gì, chỉ đưa bàn tay chạm vào ném chiếc điện thoại ra ngoài, không ngờ vừa ra khỏi bàn tay của hắn, chiếc điện thoại nổ tung.

Kiều lão gia vội vàng chỉ vào bàn tay hắn giọng lắp bắp mà nói:

- Cậu… cậu… bàn tay cậu… đây… đây… cậu đừng đùa nữa.. họ là dị năng giả đó.

Tưởng hắn diễn ảo thuật Kiều lão đành tiết lộ cho hắn biết sự tồn tại của dị năng giả. Một bên khác Trương lão đang suy ngẫm bổng nhiên như minh bạch điều gì giọng nói gấp gáp:

- Cậu… cậu chẳng lẽ là dị năng giả?

Hạo Thiên gật đầu, còn Trương lão thấy thế thì nhìn qua Kiều lão gia đang ở bên cạnh gật đầu trấn an.
 
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuộc Sống Mới.