Chương 71: Đoạt Lại Quyền Quản Gia
-
Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không
- Tín Dụng Tạp
- 2982 chữ
- 2020-01-30 10:00:26
Convert: Ngocquynh520
Edit: Nguyễn Thị Quyền
Beta: Cá Mập
Nguồn: diendanlequydon
Lý thị và phủ hầu tước quyết định chuyện Bảo Châu xong lên xe ngựa về phủ chạy thẳng đến phòng lớn, vừa vào viện đã nghe tiếng khóc nức nở trong nhà, Lý thị nghĩ có chuyện gì xảy ra, bước chân chậm lại vẫy vẫy nha đầu giữ cửa tiểu nha đầu kia lập tức chạy tới hành lễ với Lý thị.
Lý thị nhỏ giọng hỏi tiểu nha đầu
Ai đang khóc trong nhà?
Nha đầu kia trả lời
Thưa đại phu nhân, là tam phu nhân ở trong phòng
Lý thị cười lạnh nói
Đang tốt lành nàng khóc tang cái gì? Lúc trước lão thái thái mới bệnh hôm nay thường xuyên không thoải mái, tam phu nhân không hầu hạ cho tốt thì thôi, lại đi phiền lòng lão thái thái
Tiểu nha đầu nhỏ giọng trả lời
Đại phu nhân không biết, tam lão gia vừa bất tỉnh
Lý thị cả kinh hỏi
Chuyện lúc nào?
Tiểu nha đầu trả lời
Đại phu nhân vừa ra khỏi cửa không lâu đại lão gia liền sai người đi mời đại phu nói tam lão gia ngất còn dặn bọn nô tì không cho lão thái thái biết. Bọn nô tì bị dọa đến không dám nói, cũng không dám lộ ý tứ trước mặt lão thái thái, sau lại thấy đại phu hỏi thăm mới biết tam lão gia đã tỉnh. Bọn nô tì nghĩ không sao ai biết tam phu nhân chạy vào quỳ trước mặt lão thái thái khóc, nô tì thấy lão thái thái cũng bị dọa sợ
Lý thị nghe gật đầu, rón ra rón rén đi đến bên cửa sổ chỉ nghe Ngô thị ở bên trong khóc lóc nói
Dù gì tam lão gia cũng là đệ đệ của đại lão gia. Đại lão gia sao ác độc hành hạ tam lão gia thành như vậy? Lão thái thái không thấy, tam lão gia nằm trên giường hít vào thì ít thở ra thì nhiều, ta thấy không xong rồi
Lý thị nghe không khỏi lạnh mặt vung rèm vào hỏi Ngô thị
Đại lão gia hành hạ tam lão gia như thế nào? Đánh hèo hay tát tai hắn? Giày vò như thế nào còn thoi thóp một hơi hả?
Ngô thị sợ hãi né tránh ánh mắt của Lý thị nhỏ giọng khóc
Lão gia chúng ta đã lớn tuổi sao lại bắt hắn quỳ một buổi tối? Từ đường lại lạnh đại lão gia lại sai người canh chừng không cho đem chăn vào làm lão gia chúng ta chịu lạnh một buổi tối, bây giờ còn hôn mê
Lão thái thái vẫn cưng chìu Cố Liêm, nghe Ngô thị nói đáng thương không khỏi đau lòng, giận trách Lý thị
Lão gia nhà các ngươi lửa giận thật lớn, ngươi cũng không biết khuyên nhủ? Nếu tam lão gia có chuyện gì xảy ra ta biết làm thế nào?
Lý thị tiến lên cười nói
Lão thái thái đừng nghe đệ muội nói bậy, làm gì nghiêm trọng như vậy? Đại lão gai chỉ bắt hắn quỳ, đi về trên người có chút lạnh gọi đại phu đến uống hai thang thuốc là tốt rồi tội gì hù dọa lão thái thái
Ngô thị nghe ngẩng đầu liếc Lý thị
Ta gạt lão thái thái làm gì? Đại tẩu không tin thì cho người đi xem? Giờ còn nằm trên giường đấy
Lý thị nói
Nếu vậy ta cho người đi xem. Ta muốn nhìn xem tam lão gia mảnh mai như thế nào? Thế nào quỳ một chút thì thở ra nhiều mà hít vào thì ít?
Ngô thị vừa muốn há mồm, Lý thị ngoắc tiểu nha đầu vừa nói chuyện với mình vào
Ngươi đi vào viện tam lão gia nhìn một chút xem tình hình ra sao nói là lão thái thái cho người đến xem
Nha đầu kia đáp lời vội lui ra.
Lý thị thấy mặt lão thái thái tiều tụy, liền ngồi xuống trấn an nàng
Lão thái thái không cần lo lắng, chắc tam đệ muội hồ đồ đấy
Lão thái thái thở dài không nói lời nào, Lý thị cười nói
Mới vừa rồi đi phủ Hầu gia, lão thái quân hỏi thăm lão thái thái có tốt không
Lão thái thái nghe vậy mới nhớ đến chuyện Hầu phủ vội hỏi Lý thị
Lão thái quân nói thế nào? Có giận chúng ta không?
Lý thị vội nói
Lão thái quân nghe có chút mất hứng, ta liền từ từ nói chuyện với nàng. Lão thái quân biết được Mỹ Ngọc và điệt tôn tử của nàng định thân. Chúng ta lại nguyện ý gả Bảo Châu đến nhà nàng lúc này trên mặt mới lộ ra tươi cười. Lôi kéo ta khen Bảo Châu một lúc còn nói xem ngày tốt đổi thiếp canh
Lão thái thái nghe vậy yên lòng trên mặt lộ ra tươi cười
Như vậy mới được, vậy ta cũng yên tâm, lại nói Bảo Châu nhà chúng ta cũng cực tốt đến phủ Hầu gia ta cũng yên lòng
Lý thị gật đầu cười nói
Đúng vậy, lần trước lão thái quân thấy Bảo Châu nói nàng đoan trang nhưng không biết là cô nương nhà chúng ta. Hôm nay nghe là nàng thật vui vẻ lôi kéo ta nói một lúc lâu
Lão thái thái dựa trên đệm ngồi nghĩ đến mình vừa muốn kết thân với Quận Vương phủ vừa kết thân với Hầu phủ lập tức cảm thấy mình cao quý, nàng nhìn Lý thị cũng thuận mắt hơn, giãn lông mày nở nụ cười
Ngươi hiểu lễ nhất, hôn sự ba nha đầu ngươi quan tâm nhiều một chút, đồ cưới chuẩn bị đầy đủ đừng quăng thể diện nhà chúng ta
Ngô thị vội ngẩng đầu nói
Cần tẩu tử quan tâm làm gì, ta nhất định chuẩn bị đầy đủ hôn sự của ba cô nương
Lão thái thái bỉu môi nói
Mấy năm nay ngươi đi theo ta có chút quen mặt nhưng hôn sự tam cô nương liên quan đến Quận Vương phủ, quy củ rất nhiều. Cả đời ngươi cũng chưa nhìn thấy cao quý như vậy làm sao dám đi chuẩn bị? Cũng không sợ mạnh miệng?
Ngô thị vừa muốn phản bác, tiểu nha đầu đi xem Cố Liêm đã về, lão thái thái cho tiểu nha đầu đi vào đáp lời, không để ý Ngô thị hỏi nha đầu kia
Tam lão gia đã tỉnh chưa? Đại phu nói thế nào?
Tiểu nha đầu hành lễ trước mới trả lời
Thưa lão thái thái, nô tì đi qua thì tam lão gia đang nói chuyện với đại lão gia, nô tì hỏi tỉ tỉ trong nhà nói là đại phu bảo gặp lạnh, uống hai thang thuốc ra mồ hôi là tốt rồi, không có đại sự gì
Lý thị thấy tiểu nha đầu kia lanh mồm lanh miệng, liền tán dương gật đầu một cái
Nha đầu này tuy tuổi nhỏ, khó được mồm miệng lanh lợi. Nếu tam lão gia không có việc gì, lão thái thái cũng yên tâm được rồi
Lão thái thái nghe Cô Liêm không có việc gì thở phào một cái, liếc mắt mắng Ngô thị
Người đời nói: Tối độc là tâm đàn bà cũng không phải là dành cho ngươi đó sao. Lão gia nhà các ngươi đang khỏe mạnh sao ngươi lại đi rủa hắn? Nếu hắn không xong đối với ngươi có gì tốt? Lúc trước nghe ngươi nói ta cho là tam lão gia không qua khỏi sợ hãi như vậy
Ngô thị đau lòng Cố Liêm ngất hồi lâu mới tỉnh lại, nàng chỉ nghĩ thêm dầu thêm mỡ cáo trạng đại phòng nhưng không ngờ lão thái thái không thích nghe nhất chính là nói con trai mình không xong. Ngô thị thấy lão thái thái mặt lạnh cũng không dám nói thêm nữa chỉ dập đầu nói muốn về xem Cố Liêm như thế nào. Lúc lâu lão thái thái mới nói
Đứng lên đi, về sau không được nói lời rủi ro như vậy, ta nghe được lần nữa nhất định sẽ đánh ngươi
Ngô thị uất ức dập đầu từ từ đứng dậy, vì nàng quỳ lâu bắp chân đã chết lặng vừa mới bước một bước đã ngã quỵ xuống. Lý thị hai mắt nhìn Ngô thị rồi cũng không để ý đến nàng chỉ cười nói với lão thái thái
Thiên kim nhà Tư vận Diêm Vận Sử và Hạ lão gia đã cập kê, hôm qua lão gia chúng ta đưa tin cho Hạ lão gia, nghĩ là muốn thương nghị ngày thành thân đấy
Lão thái thái gật đầu nói
Mấy cái này là chuyện nhỏ, chuyện ba cô nương kết thân là chuyện lớn không được qua loa
Lý thị cười nói
Đúng vậy, đang muốn lão thái thái nhìn chủ ý thu xếp như thế nào mới tốt, Sơn nhi dù sao cũng là trưởng tôn của lão thái thái, Hạ gia là quan gia chuyện hôn sự này cũng không qua loa được
Lão thái thái thấy Ngô thị vẫn còn đứng chổ cửa chưa đi vội gọi nàng lại nói
Lúc trước bảo ngươi sắp xếp sổ sách ngươi làm xong chưa?
Ngô thị sửng sốt vội xoay người lại nói
Sau lão thái thái không đề cập lại ta quên mất
Lão thái thái nói
Trên người tam lão gia không khỏe, ngươi nên ở với hắn nhiều một chút, sao còn ý định quản gia. Huống chi liên tiếp hôn sự đến đều là nhà gia giáo quan lại lớn, nếu quy củ ít đi không phải là làm chuyện cười cho người ta? Đại tẩu tử ngươi sẽ xử lí chuyện này, ta thấy vẫn để cho đại tẩu ngươi quản gia đi, làm nghiêm chỉnh hôn sự của Sơn nhi và ba vị cô nương
Hôm qua Ngô thị đã bị kích thích vì hôn sự của Mỹ Ngọc, hôm nay Cố Liêm không khỏe trong người nàng đã có chút nóng nảy cộng thêm vừa quỳ nửa ngày đã choáng váng, giờ lại nói thẳng để nàng giao ra quyền quản gia. Hai mắt Ngô thị tối sầm, lăng lăng ngã trên mặt đất.
Lão thái thái không đề phòng bị dọa giật mình, vội sai người đỡ Ngô thị về phòng mời đại phu xem bệnh. Vì Cố Liêm cũng ở nhà dưỡng bệnh, Lý thị không tốt đến cửa thăm chỉ gọi nha đầu giữ cửa đi xem thế nào. Trong nhà đang loạn thành một đoàn, lão thái quân phủ Hầu gia lại đưa lễ đến, lão thái thái gọi Lý thị chuẩn bị trả lễ.
Lý thị chỉ cười nói
Phòng kho cái gì toàn là tam đệ muội giữ, ta đi đâu chuẩn bị lễ?
Lão thái thái cứng lại âm thầm mắng Ngô thị bị bệnh không phải lúc, suy nghĩ một lúc lại kiểm tra trong rương của mình lấy ra mấy kiện đồ vật cho người đưa qua.
Nha đầu Lý thị sai đi qua nhìn Ngô thị trở về nói trên người tam phu nhân suy yếu sợ phải tĩnh dưỡng thêm mới được. Lão thái thái nghiêm mặt nói
Sai nàng đi phục vụ tam lão gia nàng liền lười biếng
Lý thị cười làm lành
Chắc không phải nàng lười biếng, thật là bị bệnh đi. Vừa rồi ngã xuống như vậy, dọa ta giật mình
Lão thái thái nói
Trong nhà có nhiều chuyện làm sao có thể đợi nàng? Sai người đi vào viện tam phòng, nói ta nói đem sổ sách và chìa khóa các phòng về đây, muốn chuẩn bị sính lễ cho Sơn nhi và đồ cưới cho ba vị cô nương
Nha đầu kia đáp lời đi ra, lão thái thái gọi nàng ngừng lại nói
Ngươi đi có tác dụng gì, gọi tiểu Thúy đi với ngươi
Nói xong gọi nha đầu nhất đẳng dung mạo đẹp đẽ bên cạnh mình nói
Ngươi đi đem mấy thứ đó về đây. Nhà chúng ta không thể so với trước kia, người lui tới đều là người quyền quý, nếu không có người xử lí chuyện nhà không phải là cho người ta chê cười
Tiểu Thúy cười thi lễ, dẫn theo tiểu nha đầu kai vén rèm đi ra ngoài. Lão thái thái nghĩ tới mấy mối hôn sự, tinh thần lại thấy tốt hơn một chút, gọi Lý thị đến bên cạnh bàn tỉ mỉ hôn sự của Cố Sơn.
Vì lão thái thái và Lý thị đều không biết tiền công còn bao nhiêu cũng không biết có thể lấy ra bao nhiêu bạc làm sính lễ hai người đành chờ sổ sách đem về.
Lại nói đến Phỉ Thúy đến viện tam phòng, bọn nha đầu trong tam phòng lo trong lo ngoài sắc thuốc ngao thang thấy Phỉ Thúy dừng tay lại chào hỏi. Phỉ Thúy xem tam lão gia và tam phu nhân trước thấy hai người nằm trên giường ngủ liền nhỏ giọng hỏi Tử Trúc nha đầu Ngô thị
Lão thái thái bảo ta tới lấy chìa khóa và sổ sách ngươi có biết để đâu không?
Tử Trúc thấy Phỉ Thúy hỏi như thế liếc mắt vội khoát tay nói
Việc này ta không biết
Phỉ Thúy cười lạnh nói
Thường ngày ngươi đi theo phu nhân nhà ngươi xử lí chuyện nhà, bình thường phu nhân rất lười biếng chuyện gì đều là ngươi đi làm, ngươi cho là ta không biết? Hôm nay lão thái thái gọi ta nói, nếu ngươi không cho biết lấy chìa khóa và sổ sách dấu đi ta phải trở về nói lại với lão thái thái xem lão thái thái có đánh đuổi ngươi ra phủ không?
Tử Trúc biết lão thái thái tin nhất chính là Phỉ Thúy, vội níu nàng nói
Tỉ tỉ tốt, tha ta đi. Nếu hôm nay ta lấy chìa khóa và sổ sách ra, mai phu nhân tỉnh dậy không phải là đánh chết ta
Phỉ Thúy thở dài nói
Ngươi cũng thật hồ đồ, trong phủ dù sao có lão thái thái và một nhà đại lão gia ở đây, tam phòng có lí do gì làm chủ cái chìa khóa và sổ sách không giao. Ngay cả phu nhân các ngươi tỉnh lão thái thái lên tiếng nàng cũng không phải là ngoan ngoãn giao sổ sách ra sao. Hôm nay ngươi không giao ra sổ sách chính là đánh mặt lão thái thái, không cần đợi ngày mai phu nhân ngươi tỉnh lại bây giờ lão thái thái cũng có thể đánh chết ngươi
Tử Trúc suy nghĩ chốc lát cuối cùng Phỉ Thúy cũng đúng chỉ đành nhắm mắt tay run run lấy chìa khóa trên người Ngô thị mở kho lấy cái rương ôm một chồng sổ sách ra ngoài, lại lấy trong hộp ra mấy xâu chìa khóa giao cho Phỉ Thúy. Phỉ Thúy tự mình kiểm tra sổ sách mới sai tiểu nha đầu ôm sách đem về phòng lớn.
Tử Trúc thấy Phỉ Thúy chuẩn bị đi liên tục níu nàng lại nói
Nếu tam phu nhân đánh ta, mong tỉ tỉ cầu xin giúp ta
Phỉ Thúy cầm tay nàng trấn an nói
Ngươi yên tâm, tam phu nhân không dám đánh ngươi. Ta là theo lời lão phu nhân đến nàng nếu đánh ngươi không phải là đánh lão thái thái
Tử Trúc khóc ròng nói
Tỉ làm sao biết thủ đoạn của phu nhân chúng ta? Nàng chắc chắn đánh chết ta
Phỉ Thúy nói nhỏ
Yên tâm, nếu ngươi thấy sắc mặt nàng không đúng thì đi phòng lớn tìm ta, ta thuyết phục lão phu nhân giúp ngươi
Tử Trúc nghe vậy đành thả tay, trơ mắt nhìn Phỉ Thúy cầm chìa khóa dẫn theo nha đầu rời đi.
Lão thái thái thấy Phỉ Thúy cầm chìa khóa và sổ sách về vẻ mặt tươi cười nói với Lý thị
Nha đầu này là ổn thỏa nhất, chuyện ta sai nàng làm từ trước tới nay là hoàn thành rất tốt
Lý thị cười phụ họa, lão thái thái cầm sổ sách hơi lật lật rồi đưa cho Lý thị
Hôm nay nhà này giao cho ngươi, ngươi về xem sổ sách một chút, chuyện trong nhà làm theo như lệ củ, chuyện bên ngoài ngươi đồi chiếu với lệ củ thêm bớt một chút không ngại gì
Lý thị vội nhất nhất đáp, lão thái thái suy nghĩ một lần sai người gọi các quản sự tới đem chuyện Lý thị quản gia nói trước mặt mọi người, lại để mỗi người hành lễ từng cái một với Lý thị, Lý thị lần lượt hỏi bọn họ đến khi có ý định trong lòng mới đuổi bọn họ ra.
Lão thái thái bị ầm ĩ nửa ngày cảm thấy có chút khốn đốn mệt mỏi, Lý thị thấy thế vội lấy cớ lui ra ngoài. Thái Tuyết thấy không có người ngoài nhỏ giọng hỏi Lý thị
Chưa từng thấy qua nhà nào nhận lấy sổ sách bằng cách này
Lý thị thở dài nói
Lão thái thái chịu để tam phòng giao ra sổ sách là không dễ, nếu tam phòng tỉnh lại lại có một cuộc đại chiến. Lão thái thái là người không có chủ kiến, một hồi nghe cái này một hồi nghe cái kia, ta phải nhân lúc này lấy sổ sách, nắm chặt quyền quản gia truy tra xem tam phòng rốt cuộc mờ ám lấy đi bao nhiêu bạc