Chương 1786: Nhảy xe


Triệu Ngọc hung mãnh đụng hay một tên binh sĩ, cứ thể tông nát cửa sổ sát tầng chắc chắn.

Động tác của Đinh Lam nhanh chóng v8à mạnh mẽ, hai tên binh sĩ thậm chí còn chưa kịp rút súng chĩa vào thì đã bị cô đánh ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
Pång...
Pång...
Nhân cơ hộ6i này, cô và Triệu Ngọc vội vàng xông ra ngoài sân bay.
Ngoài sân bay cũng có không ít nhân viên an ninh và binh sĩ đứng can5h gác, bọn chúng đang nhanh chóng tiến đến bao vây bọn họ.
Vù vù vù...
Xe quân đội cỡ lớn mới chạy vào thì lập tức tông đổ vài chiếc lều, đám người sợ hãi chạy tản ra khắp nơi, thoáng chốc đã hỗn loạn...
Điều bực mình hơn là súng trường của Đinh Lam đã hết đạn, không còn bắn được nữa.
Triệu Ngọc nhìn hai bên đường, hắn phát hiện hai bên đường đều có cống nước thấp, vốn không có đường để chạy trốn.
A...
Theo tiếng kêu kinh ngạc, xe cảnh sát và xe quân đội cùng lúc đạp phanh, vang lên tiếng lèo xèo chói tai, nhưng do hai xe ở vị trí gần nhau, cuối cùng hai chiếc xe này vẫn đâm vào nhau! May mắn là hai chiếc xe này không đâm thẳng vào nhau, bên phải xe cảnh sát đâm vào bên phải của xe quân đội, với lực va chạm mạnh và tốc độ nhanh khiến hai chiếc xe bay nghiêng, đâm vào cống nước rồi lật xe!
Không lâu sau đã đến điểm cuối của con hẻm nhỏ, giao nhau với con đường cái đầy bùn, Triệu Ngọc lập tức quẹo xe ba gác về phía tay trái.
Nhưng không ngờ đường cái ở đây lâu năm không tu sửa, nên nhấp nhô đầy bùn, xe ba gác vừa chạy vào thì đã xóc nảy như bay lượn khiến bùn lầy văng ra khắp nơi, ngay cả Đinh Lam cũng suýt nữa văng ra khỏi xe.
Lúc đó thời gian như dừng trôi, xuất hiện động tác khựng lại, Triệu Ngọc có thể nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của rất nhiều cảnh sát trên xe.
Có điều động tác khựng lại này cũng chỉ lướt qua vài giây,xe ba gác bay lên vẽ một đường vòng cung ưu nhã trên bầu trời rồi sau đó vững vàng rơi xuống đất, không rơi bất kỳ linh kiện nào! Nhìn lại, chiếc xe cảnh sát kia lại đâm thẳng vào xe quân đội phía sau...
Vào lúc3 này, binh sĩ từ trong sân bay đã chạy đến gần trong gang tấc, Đinh Lam đoạt lấy súng trường, nổ súng với bọn chúng.
Kỹ thuậ9t bắn súng của Đinh Lam rất chuẩn nhưng cô vẫn cố tình bắn lệch vài phút để dọa những tên binh sĩ tìm chỗ ẩn núp.

Cái này em không rõ lắm, em chỉ điều tra được tài khoản của Thích Khôn đã từng đăng nhập, nhưng cụ thể ông ta làm gì thì em không thể biết được! Tổ trưởng.
Tăng khả nói:
Anh nhất định phải cẩn thận, các anh
không có lệnh bắt giữ, dù có tìm thấy Thích Khôn thì cũng không có quyền hạn chế tự do của ông ta! Hay là chúng ta liên lạc với đại sứ quán, thương lượng với bên Mahazaya? Bảo họ hạ lệnh bắt giữ ông ta?

Đinh Lam nổ vài phát súng về phía bọn chúng rồi cướp một chiếc xe ba gác đang vận chuyển hàng hóa.
Xa ba gác chạy bằng dầu hỏa, Triệu Ngọc vừa vặn ga thì động cơ đã kêu xình xịch, bốc lên từng đợt khói đen rồi mới chạy vù vù về phía trước.
Đinh Lam ngồi phía sau nổ súng đánh lại các binh sĩ truy đuổi, phát súng nào cũng bắn đúng, vừa không trúng đối phương vừa khiến bọn chúng sợ giật mình.
Tút tút...
Tút tút...
Triệu Ngọc vừa quẹo qua đường dốc sân bay, điện thoại của hắn lại vang lên.
Theo lý mà nói xe ba gác của Triệu Ngọc có thể chạy vào, còn xe quân đội thì không được.
Nhưng mà, điều khiến Triệu Ngọc kinh ngạc là xe quân đội đuổi theo bọn họ vốn không hề quan tâm mà chạy vào theo xe ba gác.
Triệu Ngọc vội vàng chuyển hướng, chạy vào con hẻm nhỏ.
Thực ra mà nói, đây cũng không coi là con hẻm nhỏ, bởi hai bên không phải các kiến trúc cao tầng mà là các lều bạt được dựng lên.
Đáng chết! Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, xe ba gác lao vù vù về phía trước, còn chiếc xe cảnh sát phía trước thì dường như không có ý giảm tốc độ, đâm thẳng vào xe ba gác! Mắt thấy hai xe sắp đụng nhau, Đinh Lam hét với Triệu Ngọc:
Mau lên! Nhảy xe!!!

Hả!?
Triệu Ngọc hiểu ý của Đinh Lam, ra sức gật đầu.
Đinh Lam thấy vậy lập tức tung người nhảy khỏi xe ba gác, lăn xuống cống nước bên cạnh! Nhưng mà hiển nhiên Triệu Ngọc đã hiểu sai ý cô, hắn sử dụng máy nhảy tàng hình, bỗng chốc thấy chiếc xe ba gác chạy bằng dầu hỏa đã bay cao hơn hai mét, vừa đúng lúc bay qua đầu chiếc xe cảnh sát...
Triệu Ngọc vội giảm bớt tốc độ, điều khiển xe ba gác không xóc nảy kịch liệt nữa.
Nhưng không ngờ rằng hắn vừa điều khiển được xe ba gác, thì phía trước đường cái đã vang lên tiếng còi xe cảnh sát dồn dập! Ngẩng đầu lên nhìn thì thấy chiếc xe cảnh sát hiệu Santana đang chạy về phía hắn, còi xe kêu tít tít tít tít.
Nhưng mà máy tăng tốc còn chưa sử dụng thì Đinh Lam đã nhắm bắn vào lốp của xe quân đội! Bùm...
Bánh trước của chiếc xe quân đội nổ tung, khiến cho xe quay đầu lại đâm vào chiếc lều bên cạnh! Ẩm...
Nhưng dù sao mã lực của xe ba gác cũng có hạn, chưa được bao lâu thì đã bị chiếc xe quân đội phía trước đuổi kịp.
Pång...
Sao thế? Sao em lại nghe thấy tiếng súng?

Được rồi.
Triệu Ngọc đáp:
Tôi gác máy trước! Cậu mau gửi vị trí cho tôi là được!
Tắt điện thoại xong, Triệu Ngọc nhìn về phía sau, chỉ thấy có hai chiếc xe quân đội đang đuổi theo! Xe quân đội địa phương đều là kiểu xe Pickup cũ kĩ, do thường chạy trên đoạn đường bùn lầy nên trên thân xe toàn bùn, ngay cả ký hiệu của quân đội cũng không nhìn rõ.
Lúc này, binh sĩ ngồi phía sau xe quân đội đang ngắm bắn Triệu Ngọc.
Lần này là Tăng Khả gọi tới.

Alo? Tổ trưởng!
Tăng Khả hưng phấn nói:
Em đã điều tra được ngân hàng điện tử của Thích Khôn, ông ta vừa mới đăng nhập từ Mahazaya! Em có thể khoanh vùng đại khái khu vực đăng nhập của ông ta, giờ em gửi cho anh nhé!

Hả? Ngân hàng điện tử: Có người đã chuyển tiền cho ông ta?
Triệu Ngọc tò mò.
Cùng lúc đó, xe quân đội đuổi theo phía sau cũng đã rẽ vào quốc lộ, vừa đúng lúc chặn xe ba gác của Triệu Ngọc ở giữa đường.
Ken két...

Ừm...
Cái này...
Pång...
Trong lều có người đang bán hàng rong, còn có một số quầy như quẩy cắt tóc.
Tuy không nhiều người lắm nhưng cũng coi như là một nơi khá náo nhiệt.

Em vợ ngồi vững nhé!
Triệu Ngọc hét lớn một tiếng:
Anh phải tăng tốc đây!
Nói xong hắn sử dụng máy tăng tốc, xe ba gác đột nhiên chạy vèo vèo về phía trước như cắn thuốc, thoáng chốc đã kéo giãn khoảng cách với xe quân đội.
Đinh Lam nắm chặt tay vịn, bỗng nhiên cảm thấy khó tưởng tượng nỗi, cô không hiểu sao Triệu Ngọc có thể lái xe ba gác chạy bằng dầu hỏa với tốc độ như xe đua.
Pång...
Binh sĩ trên xe quân đội bắn về phía xe ba gác, tình hình cực kỳ nguy cấp, Triệu Ngọc bất đắc dĩ vội vàng thay đổi suy nghĩ chuẩn bị máy tăng tốc tàng hình.
Chiếc xe quân đội đằng sau cũng đuổi tới, Đinh Lam làm theo cách như nãy nhắm vào lốp xe.
Nhưng binh sĩ trên xe quân đội đã nổ súng sớm, những viên đạn vèo vèo bay đến khiến Đinh Lam phải né tránh.
Triệu Ngọc vẫn chưa trả lời, thì một viên đạn đã xẹt qua tai hắn, dọa Triệu Ngọc vội vàng rụt cổ lại.

Woa!
Trong điện thoại, Tăng Khả hết hồn, vội hỏi:
Sao...

Anh rể.
Đinh Lam cầm điện thoại nói với Triệu Ngọc:
Bây giờ chúng ta chỉ còn một cách là tới đại sứ quán! Em chỉ đường cho anh!

Được!
Triệu Ngọc gật đầu, ra sức lên ga.

Mình xịch, xình xịch
, chiếc xe ba gác lại bốc khói đen một lần nữa.
Xình xịch xình xịch...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuồng Thám.