Chương 1798: Cách của tôi


Cót két...

Triệu Ngọc vội vàng thắng xe lại, đỗ xe bên công nước.
Triệu Ngọc bấ5t đắc dĩ, đành phải liên tiếp sử dụng ba máy thở, thành công cho ba cảnh sát bị kẹt trong xe sử dụng trước để giúp họ hô hấp.
Sau đó, hắn lại sử dụng máy phá vỡ tàng hình rồi cuối cùng mới đẩy cửa sổ ô tô ra, lần lượt kéo người bên trong ra.
Dần dần, hắn bắt đầu thử bình tĩnh lại, nghiêm túc suy nghĩ.
Đúng vậy...
Nghĩ mãi nghĩ mãi, bỗng mắt Triệu Ngọc thoáng qua vẻ hung ác lạnh lùng, một suy nghĩ thoáng hình thành trong đầu hắn.
Hay là...
Hơn nữa...
Cuối cùng Triệu Ngọc cũng nghĩ tới vấn đề mấu chốt, đúng vậy mà? Nếu Thích Khôn đến với mục đích giết chết mình thì mang súng đi, tỉ lệ thành công sẽ cao hơn chứ? Lúc đó, trong đầu mình vẫn mở máy thăm dò tàng hình, nếu trên người Thích Khôn mang theo súng lục thì mình đã phát hiện từ lâu, cũng sẽ không đột nhiên trúng kế của ông ta.
thử truy xét tín hiệu điện thoại của Juliet?
Hoặc là...
Vậy...
tức là...
Sau khi lái xe đến đường lớn, hắn lái xe rất xa rồi mới dừng xe ở một rừng cây khá vắng lặng.
Lúc này, tâm trạng của Triệu Ngọc hết sức phức tạp, khắp người hắn đầy bùn hôi thối, cực kỳ nhếch nhác.
Triệu Ngọc thở hổn hển, vì cổ bị thương nên hắn vẫn hô hấp không thuận, không ngừng ho.
Nhưng tâm trạng hắn đã ổn định lại, không cần đến sự giúp đỡ của máy thở tàng hình, hắn cũng đã hô hấp bình thường, có điều vẫn chưa thể dùng sức quá mạnh.
Các cảnh sát bị thương nặng, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng vẫn nằm trên đất không nhúc nhích, đầu còn nhớ đến chuyện đi bắt Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc vẫn nhìn bọn họ thoát hiểm rồi mới quay về xe của mình, đạp cần ga lái xe rời khỏi hiện trường.
vẫn...
Trong phút chốc, chuyện cũ hiện lên trong đầu hắn như đèn kéo quân, cái chết thảm thiết của cả nhà Marge, Marian tự sát, đoàn người Pháp bị tập kích, Juliet bị thương nặng, vợ chồng bác sĩ Arouh và ngư dân chết thảm trong phòng khám, Thích Khôn trước mắt...
Hắn đợi hơn mười giây, chỉ có thể nhìn thấy dưới cống nước8 có cánh tay gõ cửa xe mà không nhìn thấy cảnh sát chui ra từ trong xe.
Cứ thế thì chắc chắn người bên trong sẽ bị ngập chết.
<3br>Haizz! Triệu Ngọc phiền muộn thở dài, đành phải mở cửa xe vọt ra ngoài, không hề nghĩ ngợi mà trực tiếp nhảy vào cống nước vừa bẩn vừa t9hổi.
Vì vậy, Triệu Ngọc vội vàng lục soát thi thể của Thích Khôn, thoáng chốc đã tìm thấy điện thoại của ông ta.
Nhưng khi hắn mở điện thoại ra thì thông tin trong đó đã trống không, không có ảnh, không có tin nhắn, không có app, thậm chí ngay cả nhật ký cuộc gọi cũng không có.
Không lâu sau, có xe đi qua thấy vậy cũng dừng lại.
Thoáng chốc đã có một đám người vây quanh cống nước, mọi người ba chân bốn cẳng nâng cảnh sát bị thương nên bờ.
Mình là một thám tử, dù cho không có được manh mối mình muốn, nhưng qua những chuyện đã xảy ra, có phải mình có thể đoán ra điều gì không?
Đầu tiên, vì sao Thích Khôn lại xuất hiện ở làng chài, vì sao đột nhiên đánh lén mình...
Vậy...
Triệu Ngọc cẩn thận kiểm tra máy thăm dò tàng hình.
Lần này ông đây...
chơi một vố lớn ở Mahazaya?
Không lâu sau hắn đã phát hiện tín hiệu hiển thị của chiếc điện thoại trên thi thể Thích Không
Thực ra lúc Thích Khôn đánh lén, máy thăm dò tàng hình đã phát hiện điện thoại của ông ta.
Trước đó, Marian thà chết cũng không chịu nói ra tên của kẻ chỉ thị phía sau.
Bây giờ, Thích Khôn cũng vậy, thà chết thảm cũng không tiết lộ cho Triệu Ngọc tin tức hữu dụng.
Sau đó, hắn rẽ nước tới gần xe cảnh sát, đưa tay kéo cửa xe ra, nhưng cửa xe đã biến hình, dù làm thế nào cũng không mở ra đượ6c.
Mà lúc này, do cảnh sát trong xe đã sặc nước nên ho khan từng trận, hiển nhiên tình trạng đã khá nguy cấp.
Nhưng mình vẫn không thể vượt qua cửa ải trong lòng! Có lẽ đây chính là thiên tính của thám tử điều khiển? Thực tế càng tàn khốc, nguyện vọng khao khát tìm ra chân tướng của hắn càng mãnh liệt.
Đến nay Triệu Ngọc vẫn không hiểu vì sao nhiều người phải chết vì vụ án Kuman Thong xa xôi thần bí đó? Vì sao mọi chuyện lại ầm ĩ đến bước đường không thể xử lý được? Rốt cuộc kẻ chủ mưu phía sau muốn làm gì? Chỉ vì che giấu chân tướng hay còn có mục đích khác? Phù...
Nhìn thi thể ở ghế sau, trong lòng hắn khó tránh càng sa sút hơn.
Giờ đây hẳn không chỉ có bề ngoài lầy lội, dường như sâu trong đáy lòng cũng rơi vào vũng bùn sâu không thấy đáy, dù làm thế nào cũng không giãy giụa ra được.
Có thể thấy, cái điện thoại này chỉ dùng để gọi điện, hơn nữa sau khi gọi xong còn tự động xóa nhật ký.
Khụ khụ...
Nhưng vì không rõ ràng lắm nên Triệu Ngọc mới không chú ý tới.
Thường thì khi phát hiện ra vũ khí nguy hiểm, máy thăm dò tàng hình mới cảnh báo.
Giờ đây, Triệu Ngọc vẫn không biết chân tướng của vụ án Kuman Thong, không biết thông tin về năm nghi phạm kia, càng không biết hướng đi của Juliet và kẻ chỉ thị phía sau rốt cuộc có phải đại biểu Đan Long có quyền lực khuynh đảo quốc gia không? Phải làm thế nào đây? Triệu Ngọc buộc phải nghiêm túc suy tính mình có cần ở lại không? Thực sự từ bỏ ở đây ư?
Tất cả các vụ án, trừ Mia bị sát hại thì dường như tất cả đều không liên quan đến mình.
Thích Khôn không đến vì mình? Vậy ông ta đến làm gì? Chẳng lẽ...
chuyện Juliet bị bắt đi không phải ông ta làm? Ông ta cũng chỉ đến thăm dò tình hình mà thôi? Sau đó, vô tình phát hiện ra mình nên mới tạm thời quyết định muốn giết người diệt khẩu, lúc đó mới giở mánh khoé cũ, định siết chết mình bằng dây thừng?
Phù...
Khụ khụ...
Triệu Ngọc thấy khó chịu, ho mấy tiếng rồi để điện thoại xuống, lại lần nữa bình tĩnh phân tích kỹ càng.
Tiếp theo, rốt cuộc mình phải làm thế nào? Liên lạc với Đinh Lam để đi khỏi đây luôn? Hay là...
Đúng vậy! Nếu hung thủ phía sau màn đã tự tin, tàn bạo như vậy, ông đây sẽ khiến hắn ta nếm mùi lợi hại của cuồng thám! Dù quyền lực của ông khuynh đảo quốc gia thì sao? Chọc đến ông đây, ông cũng sẽ liều chết đến cùng, vì dân trừ hại! Nghĩ đến đây, Triệu Ngọc nhìn điện thoại của Thích Khôn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cuồng Thám.