Chương 121


Số từ: 2443
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Đảo mắt. Ký Hồng rời đi đã được hai mươi sáu ngày!
Chạng vạng tối. Đằng Thanh Sơn một người trong tay cầm Luân Hồi Thương tiêu diêu tự tại xuống núi.
"Đằng Đô thống!" Nhóm cao thủ Quy Nguyên tông thấy Đằng Thanh Sơn trở về lập tức nhiệt tình chào hỏi. Từng thấy qua một trận chiến có nhiều cao thủ ở giữa hồ nham thạch. Mọi người đối với thực lực Đằng Thanh Sơn cũng biết rõ tuyệt đối là Địa Bảng thực lực. Hơn nữa trên Địa Bảng có thể bài danh trong nhóm dẫn đầu!
"Đằng Đô thống. Tìm được Xích Lân thú chưa?"
"Ha ha. Mọi người các ngươi như vậy còn không tìm được, muốn tìm được cũng khó a." Đằng Thanh Sơn cười, ứng tiếng nói.
"Hừ." Một tiếng hừ lạnh truyền đến.
Đằng Thanh Sơn quay đầu nhìn lại. Quan Lục thống lĩnh mặt lạnh từ trong lều cá nhân lớn đi ra: "Nhiều người như vậy chỉ trông chờ một mình ngươi!"
"Ha ha. Ăn cơm. Ăn cơm." Đằng Thanh Sơn cười. Cũng không muốn cùng Quan Lục đấu võ mồm.
"Chọc nữ nhân a! Ai" Đằng Thanh Sơn ngồi gần cái bàn. Liếc mắt nhìn Quan Lục bên cạnh. Đáy lòng thầm than." Không phải một lần? Ta đã giữ lại không ít thực lực. Cũng không để ngươi thua quá khó coi. Hiện tại đối với ta luôn giữ nghiêm mặt lạnh." Đằng Thanh Sơn bất đắc dĩ.
Hai mươi sáu ngày trước. Ký Hồng mới vừa đi.
Ấn Quan Lục nói. Nàng cùng Thanh Sơn mỗi một người dẫn một nửa nhân mã vào núi tìm kiếm. Đằng Thanh Sơn lại nói muốn một mình một người đi vào núi. Để cho Quan Lục một mình mang theo toàn bộ cao thủ, làm Quan Lục rất bất mãn. Không biết sao lại nhắc tới việc tỷ thí!
Biết rõ Đằng Thanh Sơn rất mạnh. Quan Lục còn vẫn dám so tài.
Kết quả Đằng Thanh Sơn để cho Quan Lục thua một chút, cũng không làm cho Quan Lục quá mất mặt. Ai dè... Đằng Thanh Sơn một mình tự hành động. Nhưng Quan Lục đối với Đằng Thanh Sơn lại có ý kiến lớn hơn nữa.
"Đằng Thanh Sơn!" Quan Lục cùng Đằng Thanh Sơn ngồi ở một bàn trên ăn cơm chiều. Trịnh trọng nói: "Đã qua hai mươi sáu ngày Xích Lân thú không sai biệt lắm chuẩn bị sẽ lột xác. Hôm nay tiến vào trong Hỏa Diệm Sơn. Nguy hiểm gia tăng thật lớn. Ta xem, ngươi đừng một mình hành động nữa đi cùng với chúng ta, an toàn một chút."
Đằng Thanh Sơn cười: "Quan thống lĩnh. Xích Lân thú nếu hoàn toàn lột xác. Những người chúng ta đánh bừa với nó hẳn là muốn chết."
Quan Lục cứng lại.
Ngay cả Tiên Thiên cường giả cũng kiêng kị Xích Lân thú sau khi lột xác. Ai đi đánh bừa chính là chịu chết.
"Tìm Lân giáp. Không phải dùng sức mạnh mà chúng ta dựa vào cái này." Đằng Thanh Sơn một ngón tay chỉ vào đầu. Yên tâm đi Quan thống lĩnh. Ta có nắm chắc."
"Hừ." Quan Lục sắc mặt lạnh lùng.
Hảo tâm muốn Đằng Thanh Sơn vào cùng một nhóm. Đằng Thanh Sơn lại không cảm kích.
Đằng Thanh Sơn nhìn thấy Quan Lục nghiêm mặt lạnh. Cười thấp giọng nói: "Quan thống lĩnh. Ta nói cho ngươi biết một bí mật."
"Ân?" Quan Lục nhíu mày nhìn hắn.
"Kì thật Quan thống lĩnh rất xinh đẹp. Nếu cả ngày không giữ mặt lạnh mà thường xuyên tươi cười, trong Tông môn phỏng chừng sẽ có rất nhiều người theo đuổi ngươi a." Đằng Thanh Sơn cười trêu ghẹo nói. Quan Lục nghe xong ánh mắt lập tức trừng lớn, trong nháy mắt ngây ngẩn cả người. Nàng ở trong Quy Nguyên tông nổi danh lạnh lùng tàn khốc.
Hơn nữa tuổi còn trẻ đã đạt vị trí thống lĩnh, luôn có cỗ khí phách ra lệnh. Nam tử trẻ tuổi bình thường. Ai dám theo đuổi? Ở trước mặt nàng chỉ sợ nói chuyện thôi trong lòng cũng đầy run sợ.
Quan thống lĩnh nhìn Đằng Thanh Sơn chằm chằm khẽ cắn môi.
"Hừ."
Giận dữ ném chiếc đũa. Quan thống lĩnh trực tiếp chạy vào trong lều lớn.
Đằng Thanh Sơn nhìn thoáng qua bóng dáng Quan Lục lắc đầu cười. Tùy ỳ nâng một chén rượu.
"Nữ nhân a!" Đằng Thanh Sơn thở dài một tiếng. Kiếp trước trong tổ chức sát thủ. Nữ sát thủ yêu mị. Nữ sát thủ băng lãnh. Có loại nào Đằng Thanh Sơn chưa thấy qua? Nữ nhân băng lãnh hơn so với Quan thống lĩnh đều đã gặp qua. Tỷ như thê tử hắn "Tiểu Miêu", chính là một nư tử lạnh băng tựa như máy móc!
Chỉ có ở bên Đằng Thanh Sơn mới lộ ra nữ tính.
Kì thật đối với Quan Lục lạnh băng này, đáy lòng Đằng Thanh Sơn ngược lại có một tia hảo cảm.
Có lẽ...
Bởi vì thê tử kiếp trước của hắn cũng là loại người lạnh băng như thế.
"Nếu. Kiếp trước ta có thực lực mạnh như vầy. Rất nhiều bi kịch cũng không sẽ không sảy ra." Đằng Thanh Sơn lại uống chén rượu nữa. Mặc dù có chút thương cảm. Nhưng Đằng Thanh Sơn tâm tình cũng rất bình tĩnh. "Thế giới kiếp trước linh khí rất loãng. Cũng không có Kì vật Hắc Hỏa linh căn bực này."
Nghĩ lại trong hai mươi sáu ngày này. Thanh Sơn cũng có chút cảm thán.
Kì thật, hắn sở dĩ hành động một mình. Là bởi vì... Hắn vào núi đều không phải là tìm Xích Lân thú. Mà là lẳng lặng luyện tập Hổ Hình Thông Thần thuật. Quả nhiên ngoài sở liệu của hắn. Hổ Hình Thông Thần thuật thực sự làm toàn thân hắn lại một lần nữa khai phá tiềm lực. Hấp thu năng lượng. Bất quá, ẩn trong cơ thể Đằng Thanh Sơn "Năng lượng thần kì Hắc Hỏa Linh Căn" bị hấp thu có quan hệ tới thời gian Đằng Thanh Sơn tu luyện! Thời gian Đằng Thanh Sơn tu luyện Hổ Hình Thông Thần Thuật càng dài, hấp thu năng lượng lại càng gia tăng. Hơn nữa, loại tiến bộ này là một loại tiến bộ có tốc độ từ từ.
Suốt hai mươi sáu ngày này Đằng Thanh Sơn mỗi ngày thực lực đều có tăng thêm cũng không sai biệt lắm!
"Hai mươi sáu ngày, lực lượng gân cốt ta lại tăng thêm một vạn cân. Hơn nữa, xem ra còn xa mới đạt mức tới tận cùng."
Đằng Thanh Sơn cũng sợ hãi than. Hắc hỏa linh căn ẩn chứa năng lượng thật khổng lồ. Hơn nữa ngay từ đầu chính mình đột nhiên gia tăng hai vạn cân lực lượng.
Hôm nay, tổng cộng muốn gia tăng ba vạn cân! Thân thể lực lượng. Từ mười tám vạn cân tăng lên hai mươi mốt vạn cân!
Không đủ một tháng.
"Hắc Hỏa linh căn này, cũng may ở trong tay ta! Nếu là võ giả khác. Bọn họ đều không phải dùng để đề cao lực lượng thân thể. Hắc Hỏa linh căn ăn vào bụng bọn họ chỉ làm lãng phí linh căn." Đằng Thanh Sơn. Cũng vì những võ giả trong lịch sử ăn Hắc Hỏa linh căn mà thở dài.
Lãng phí a!
Chính mình đã tăng thêm ba vạn cân lực lượng mà vẫn có thể đề cao thêm với tốc độ từ từ.
"Giống Tiên Thiên cường giả "Tư Mã Khánh" kia. Tiên thiên chân nguyên uy lực bạo phát, đại khái tiếp cận hai mươi vạn cân." Đằng Thanh Sơn nhớ rõ trận chiến vài ngày trước đó. "Nội kình của ta nháy mắt cũng chỉ đề cao sáu vạn cân cự lực đã làm hắn bị trọng thương. Đương nhiên... điều này có quan hệ bởi thân thể yếu kém của Tư Mã Khánh!"
Đằng Thanh Sơn rất điềm đạm!
Giết chết Tư Mã Khánh. Đằng Thanh Sơn không kiêu ngạo cho rằng mình vô địch.
"Căn cứ thực lực Tư Mã Khánh. Phỏng chừng Tiên thiên ba cảnh giới lớn mới chỉ đạt tới tầng thứ nhất "Hư đan"! Hơn nữa, Tư Mã Khánh này giỏi chiến đấu linh hoạt cùng lẩn trốn. Chiến đấu trực diện còn kém rất nhiều." Đằng Thanh Sơn đoán Tư Mã Khánh trong Tiên thiên cường giả trước đây, cũng chỉ là nhân vật tầng thứ thấp nhất, giống như là một cao thủ Hậu Thiên đỉnh phong. Như Lôi Thần đao" Ngô Việt" Có thể dễ dàng giết chết một đám Nhất Lưu Vũ Giả. Cho dù chiến đấu cùng với Tiên thiên "Hư đan" cũng không phân chia cao thấp.
"Bất quá. Với ưu thế áp đảo ta có thể đánh chết Tư Mã Khánh. Ít nhất chống lại cao thủ Tiên thiên "Hư đan" ta còn có một tia nắm chắc." Đằng Thanh Sơn cũng không coi nhẹ bản thân.
"Ân. Ngày mai vào núi bắt đầu tìm Xích Lân thú!" Đằng Thanh Sơn lập tức không suy nghĩ nhiều nữa.
Sáng sớm hôm sau. Hôm nay đã là tháng chín mùa thu rồi. Thời tiết lạnh hơn.
"Nháy mắt. Đã đi được ba tháng." Đằng Thanh Sơn một mình một người tiến lên trên Hỏa Diệm Sơn thổn thức không thôi, đầu tháng sáu chính mình hộ tống hàng hóa đi Sở Quận. Hao phí gần hai ngày. Tại Hỏa Diệm Sơn nán lại hơn hai tháng. Lúc rời khỏi Giang Ninh, vẫn là tháng sáu mùa hè nóng bức. Hiện tại thời tiết đã lạnh.
Đằng Thanh Sơn giống như linh hầu. Nhanh đi tới núi lớn.
Hắn cũng vì ngại đi đường vòng, trực tiếp trèo lên một ngọn núi cao nhất. Rồi lập tức từ đỉnh núi nhảy xuống. Nội kình trong cơ thể vận chuyển. Sức nặng cả người giảm mạnh, hướng khe sâu hạ xuống!
Bồng!
Một chạm mạnh mẽ xuất hiện một hố đất chung quanh cũng vỡ ra. Đằng Thanh Sơn mỉm cười đi ra.
"Trăm trượng vách núi nội kình kết hợp cùng với lực lượng thân thể thực sự có thể dễ dàng giải trừ lực phản chấn." Đằng Thanh Sơn trực tiếp chui vào trong huyệt động kia, bắt đầu tiến vào khu vực đáy hồ nham thạch nóng chảy.
Đằng Thanh Sơn tìm tòi chỗ đáy sâu nhất!
Rất nhiều võ giả đều nói Xích Lân thú trải qua trận chiến ấy, muốn lột xác nên rời khỏi, tìm chỗ ẩn núp. Cho nên rất nhiều người đều tìm kiếm ở bên ngoài!
Ngoài miệng thì nói như vậy. Nhưng rất nhiều võ giả trong lòng đều hiểu được
Xích Lân thú rất có thể ở ngay tại chỗ đáy sâu nhất!
Bởi vì đáy, có đường hầm mê cung! Từng cái từng cái đường hầm. Bên trong tối đen như mực. Có đường hầm độ cao cũng cực cao. Hoàn toàn có thể đủ để Xích lân thú hành tẩu. Thực sự mà nói... Mọi người đối với đường hầm tối đen mắt hoàn toàn nhìn không thấy. Có sợ hãi.
Cho nên. Không muốn đi.
"Ồ ồ... " Hồ nham thạch nóng chảy vẫn như trước sôi trào.
Đằng Thanh Sơn trực tiếp đi vào trong đường hầm. Đi rất thong thả, Luân Hồi Thương tùy thời có thể công kích.
"Mắt của ta. Ở trong bóng tối không ngờ có thể nhìn xa như vậy." Đằng Thanh Sơn đáy lòng sợ hãi than thở không thôi. Ở trong đường hầm tối đen, Đằng Thanh Sơn có thể nhìn xa hơn mười trượng (Gần trăm mét). Hiểu ra.
Tại một tháng trước. Đằng Thanh Sơn ở trên đường hầm này cũng chỉ có thể thấy rõ mấy trượng. Từ khi luyện tập Hổ Hình Thông Thần Thuật. Tình huống Đằng Thanh Sơn ở trong bóng tối, thị lực rõ ràng tăng lên.
Hơn nữa. Thính lực cũng tăng thêm.
"Hơn nữa. Ta một khi bạo phát lực lượng thân thể. Làn da toàn thân mơ hồ biến thành màu đỏ sậm! Trình độ cứng cỏi rõ ràng cũng tăng lên." Đằng Thanh Sơn trong hai mươi sáu ngày có biến hóa. Đối với bản thân cũng sợ hãi cảm thản không thôi. Làn da ẩn hiện màu đỏ sậm. Càng thêm cứng cỏi... điều này làm Đằng Thanh Sơn suy nghĩ đến yêu thú!
"Xích lân thú! Ta nhớ lần đầu tiên đuổi giết Xích Lân ấu thú. Nó đột nhiên bạo phát. Toàn thân biến thành màu hồng. Tốc độ tăng thêm nhiều."
"Hiện tại lực lượng thân thể ta bạo phát. Làn da cũng mơ hồ có mầu đỏ sậm. Biến thành màu đỏ sậm chỉ trong chớp mắt."
Đằng Thanh Sơn không phải ngốc tử. Hắn nhận thấy được. Điều này có liên quan đến"Hắc Hỏa linh căn."
Lần đầu tiên năng lượng Hắc Hỏa linh căn chưa được chủ động hấp thụ. Thị lực, làn da Đằng Thanh Sơn cũng chưa biến hóa. Nhưng hiện tại tu luyện chủ động hấp thu năng lượng kia. Bắt đầu từng bước có sự thay đổi.
"Ít nhất. Dưới tình huống trong bóng tối. Ta sẽ chiếm ưu thế! Hơn nữa. Phòng ngự thân thể cũng càng mạnh hơn. Đương nhiên... Không khoa trương như Xích Lân thú, Đằng Thanh Sơn tưởng tượng đến Xích Lân thú lại tán thưởng không thôi. Xích Lân thú khi còn bé. Lực lượng thân thể rất bình thường. Nhưng lân giáp thì cứng cỏi đến đáng sợ.
Đằng Thanh Sơn tuy có đề cao nhưng cũng không rõ ràng.
"Ân?"
Đằng Thanh Sơn tùy ý đi một đường. Nhưng bỗng nhiên quay đầu nhìn về phương hướng xa xa. Đại khái hơn mười trượng. Một cái đầu cực lớn màu hồng đang nhìn về phía bên này.
"Xích Lân thú! Lân giáp đỏ đậm? Nó. Nó đã hoàn toàn lột xác?" Đằng Thanh Sơn đáy lòng kinh hãi. "Di. Ta xem nó. Nó một chút phản ứng đều không có. Xích Lân thú nhìn không thấy ta?"
Đằng Thanh Sơn không biết nhiều về thị lực Xích lân thú.
Đồng dạng, Xích Lân thú cũng nghĩ Đằng Thanh Sơn nhìn không thấy nó ở ngoài hơn mười trượng! Ở trong mắt nó. Trong hoàn cảnh hoàn toàn tối đen. Ngươi là một người mù.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.