Chương 127


Số từ: 2515
truongton.net, tangthuvien.com, 4vn.eu
Mà Bàng Sơn, Tang Phong, Quan Lục ba vị thống lĩnh trong lòng cũng không khỏi bồi hồi!
Tuyển đệ nhất thống lĩnh?
Bàng Sơn là đệ nhị thống lĩnh, Tang Phong là đệ tam thống lĩnh, Quan Lục là đệ tứ thống lĩnh. Bọn họ ba người cũng mong muốn tiến thêm một bước vào vị trí đệ nhất thống lĩnh!
"Hôm nay Lưu tinh đao của ta cũng có chút thành tựu! Ngay cả sư thúc sợ cũng không phải là đối thủ của ta... Vị trí đệ nhất thống lĩnh này nên là của ta!". Tang Phong tâm nhiệt đứng lên. "Lưu tinh đao" chính là một trong hai đại Thiên cấp mật điển của Quy Nguyên tông. Tang Phong một lòng tiềm tu Lưu tinh đao, rất ít khi ra ngoài nên thanh danh cũng không lớn. Trước khi Đằng Thanh Sơn đến, được Gia Cát Nguyên Hồng xem trọng nhất trong số các đệt tử chính là Tang Phong!
Khắc khổ tiềm tu nên thực lực của Tang Phong cũng rất cao, giao thủ cùng thế hệ đệ tử hắn có thể đánh bại đám người Gia Cát Vân dễ dàng.
"Nhị sư bá đã dẫn dắt Hắc Giáp Quân chiến đấu nhiều năm vì Quy Nguyên tông ta. Càng vất vả công lao càng lớn! Từ hôm nay, nhị sư bá sẽ là Quy Nguyên tông trưởng lão!" Gia Cát Nguyên Hồng cao giọng nói. Ký Hồng trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười. Già rồi, thoái vị làm trưởng lão coi như là công thành danh toại.Không ít người hướng Ký Hồng chúc mừng.
Gia Cát Nguyên Hồng thoáng tạm dừng lại nói tiếp: "Nhưng vị trí HẮC GIÁP QUÂN THỐNG LĨNH lại không thể thiếu."
Nhất thời, trong đại điện im lặng.
Thanh âm của Gia Cát Nguyên Hồng lại vang lên trong đại điện: "Tân nhậm HẮC GIÁP QUÂN THỐNG LĨNH thứ nhất. Sẽ do người dưới trướng của cựu đệ nhất thống lĩnh là Đằng Thanh Sơn Đô thống đảm nhiệm!"
Trong đại điện tức thì ồ lên!
Đằng Thanh Sơn làm đệ nhất thống lĩnh? Không ít người nhìn về phía Đằng Thanh Sơn. "Đằng Thanh Sơn. Đi lên tiếp chiến giáp!" Gia Cát Nguyên Hồng cất cao giọng nói. Đằng Thanh Sơn lập tức đứng dậy hướng tới phía Gia Cát Nguyên Hồng đi đến.
"Như thế nào là hắn?" Tang Phong sắc mặt đại biến. "Ta vốn chính là thống lĩnh! Cho dù đề bạt Đằng Thanh Sơn làm thống lĩnh. Nhiều nhất hắn chỉ có thể làm đệ tứ thống lĩnh. Đệ nhất thống lĩnh phải là tuyển từ ba người chúng ta mới phải! Nếu lấy thực lực thì đệ nhất thống lĩnh phải là ta mới đúng!" Tang Phong cặp kia sắc bén hai tròng mắt nheo lại.
Rồi đột nhiên.
Tang Phong đột nhiên đứng dậy đi đến trung ương đại điện. Nhất thời không ít người nhìn về phía Tang Phong.
"Ân?" Gia Cát Nguyên Hồng nhìn về phía hắn ái đồ.
"Có trò hay nhìn", "Tang Phong sợ là không phục đâu". Nhóm trưởng lão hộ pháp nhìn nhau cười đều hứng thú xem một màn. Dù sao đây cũng là chuyện nội bộ của Hắc Giáp Quân. Tuyển đệ nhất thống lĩnh các trưởng lão cũng không thể tham gia tái tuyển.
Đằng Thanh Sơn cũng nhìn về phía Tang Phong.
"Sư phó!" Tang Phong cung kính nói. "Thanh Sơn sư đệ hắn thực lực bất phàm, cũng lập hạ công lớn. Đích xác có tư cách trở thành thống lĩnh! Nhưng cái chính là Thanh Sơn sư đệ dù sao tuổi còn rất trẻ kinh nghiệm rất ít. Lúc trước sư bá tổ đảm nhiệm đệ nhất thống lĩnh đã làm chúng con ba người tin phục. Nhưng với Thanh Sơn... Con nghĩ tốt nhất là tạm thời đảm nhiệm đệ tứ thống lĩnh"
Quan Lục cùng Bàng Sơn hai người lại đều trầm mặc.
Tang Phong đáy lòng không yên chờ Gia Cát Nguyên Hồng lên tiếng!
"Lui ra!" Gia Cát Nguyên Hồng quát.
Tang Phong cứng lại, ngẩng đầu nhìn Gia Cát Nguyên Hồng.
Gia Cát Nguyên Hồng sắc mặt trầm xuống: "Ai làm thống lĩnh thứ nhất là do ta cùng hội đồng chấp pháp trưởng lão thương nghị quyết định. Chẳng lẽ do ngươi định đoạt? Tốt lắm Phong nhi, ngươi trước tiên lui xuống."
Tang Phong đáy lòng chấn động.
Tại Quy Nguyên tông địa vị cao nhất không thể nghi ngờ là tông chủ và chấp pháp trưởng lão. Mọi việc lớn bình thường đều là tông chủ và chấp pháp trưởng lão thương lượng quyết định. Hắn là một đệ tử đúng là không đủ tư cách hoài nghi quyết định này. Nhưng Tang Phong trong lòng không cam... Những năm gần đây, hắn là nhân vật đại biểu cho một thế hệ trẻ tuổi tại Quy Nguyên tông. Không ai có thể cùng so với hắn.
Tang Phong cũng không lui ra cắn răng một cái cất cao giọng nói: "Sư phó! Tứ đại thống lĩnh này sắp xếp vị trí đều bằng thực lực. Năm đó, Sư bá tổ đánh bại ba người làm chúng con tâm phục khẩu phục. Mà hôm nay, Thanh Sơn sư đệ muốn đảm nhiệm vị trí đệ nhất thống lĩnh cũng nên làm cho mọi người tâm phục. Con là người thứ nhất khiêu chiến... xem bản lĩnh Thanh Sơn sư đệ như thế nào!"
Gia Cát Nguyên Hồng tâm trạng thở dài thầm nhủ. Đồ đệ Tang Phong này của hắn nghị lực đích xác không tệ, là người có thiên phú. Duy có một điểm không tốt đó là coi trọng danh lợi. Ở Hắc Giáp Quân, Tang Phong cũng rất coi trọng phân chia cấp bậc cao thấp. Bình thường thì các Hắc Giáp Quân Đô thống thấy Tang Phong đáy lòng đều có chút cảm giác sợ hãi.
"Ngay cả ai là đệ nhất thống lĩnh việc nhỏ ấy đều so đo... Ánh mắt hẹp hòi a. Thống lĩnh? Trưởng lão? Đều là hư danh! Đạt tới tiên thiên. Trở thành Tiên Thiên cường giả. Kia mới là quan trọng." Gia Cát Nguyên Hồng đối với đệ tử Tang Phong hiển nhiên có chút không hài lòng. "Lần này cũng phải mượn tay Thanh Sơn giáo huấn hắn một chút . Hy vọng hắn có thể tỉnh ngộ!"
Gia Cát Nguyên Hồng đối với đệ tử có nghị lực này vẫn còn hi vọng.
"Thanh Sơn. Ngươi có bằng lòng ứng chiến hay không?" Gia Cát Nguyên Hồng nhìn về phía Đằng Thanh Sơn. Trong điện nhóm trưởng lão hộ pháp, thống lĩnh đều nhìn về phía Đằng Thanh Sơn.
"Đệ tử nguyện ý." Đằng Thanh Sơn khom người nói.
Tang Phong nhìn Đằng Thanh Sơn liếc mắt một cái ánh mắt như một tia tử đao.
Gia Cát Nguyên Hồng khẽ gật đầu liền cất cao giọng nói: Bất quá, hôm nay là ngày Thanh Sơn tiếp nhận chức vụ đệ nhất thống lĩnh! Không nên khiêu chiến... Phong nhi làm sư huynh trước tiên lui xuống! Hôm nay, Thanh Sơn trước tiên hãy tiếp nhận chiến giáp. Đợi đến ngày hai mươi tám tháng chín, cả ba vị thống lĩnh khác nếu không phục cũng có thể khiêu chiến Thanh Sơn! Ai thắng lợi cuối cùng sẽ làm đệ nhất thống lĩnh!"
"Vâng. Sư phó." Tang Phong lúc này mới lui ra. Liếc liếc mắt nhìn Đằng Thanh Sơn một cái. "Giết chết Mạnh Điền? Cùng Hắc Bạch nhị trưởng lão tương đương? Thực lực sợ là không kém. Bất quá... Năm nay mới mười bảy. Ta cũng không tin hắn là đối thủ của Lưu tinh đao ta!"
Tang Phong đối với chính mình thập phần tin tưởng.
Trên đại điện, Đằng Thanh Sơn cung kính tiếp nhận bộ huyền thiết chiến giáp cùng với tước vị đệ nhất thống lĩnh.
Thống lĩnh Huyền thiết trọng giáp quả nhiên nặng. Nâng trên tay Đằng Thanh Sơn cảm nhận rõ ràng sức nặng. Xích thiết trọng giáp của Bách phu trưởng cộng cả chiến giày mũ giáp trọn vẹn chỉ có chừng hơn hai trăm cân. Mà Đô thống chỉ riêng một chiếc hàn thiết chiến giáp đã tới ba trăm cân. Dù sao chỉ cần một cái hàn thiết nội giáp đã nặng hơn mười cân. Nhưng bộ thống lĩnh huyền thiết trọng giáp này cộng lại cũng phải hơn năm trăm cân!
Cho dù là Nhất Lưu Vũ Giả mặc năm trăm cân ở trên người cũng đều cảm thấy không thoải mái. Như Ký Hồng, Bàng Sơn kia thực lực gần bằng cao thủ Địa Bảng mới có thể mặc bình thường. Nếu chém giết một chọi một rất ảnh hưởng tới độ linh hoạt. Bình thường thì đều cởi ra còn đi chiến đấu thì mặc giáp. Bởi vậy có thể biết được lân giáp của Xích lân thú kia tốt đến nhường nào. Trọn vẹn chỉ khoảng một trăm cân nhưng lực phòng ngự so với hàn thiết trọng giáp lại cao hơn một bậc. Khả năng bảo hộ các chỗ nối trên tay rất tốt!
Trong đại điện, vị trí đệ nhất thống lĩnh đã tạm thời xác định.
Ở ngoài đại điện, nhóm hai mươi bảy đại đệ tử mặc áo bào trắng cùng nhóm Hắc giáp Bách phu trưởng mặc áo bào đen lại đều nghe được rõ ràng thanh âm trong điện. Đang thấp giọng đứng nghị luận.
"Đệ nhất thống lĩnh dĩ nhiên là Đằng Thanh Sơn."
"Ta sớm đoán được điều đó vì Thanh Sơn có thể đánh ngang tay cùng Hắc Bạch nhị trưởng lão của Tiêu Dao Cung. Hắc Bạch nhị trưởng lão này đều bài danh Địa Bảng a. Tùy tiện một người chỉ một chiêu đều có thể giết chết chúng ta. Kia hai vị liên thủ cũng chưa đánh bại Đằng Thanh Sơn. Chậc chậc, ngày nào đó ta có thể theo kịp Thanh Sơn sư đệ thì tốt rồi."
"Còn kêu Thanh Sơn sư đệ? Người ta là thống lĩnh đó a."
"Hắn cùng chúng ta đều là hai mươi bảy đại đệ tử. Kêu sư đệ thì làm sao?""
"Miễn bàn điều này đi. Vừa rồi không nghe được sao? Ngày hai mươi tám tháng chín, Tang Phong thống lĩnh muốn khiêu chiến Thanh Sơn thống lĩnh đấy."
"Tang Phong... Hắn cùng thể hệ trẻ tuổi của chúng ta cũng không có thua ai a."
"Nhưng Đằng Thanh Sơn lại có thể giết chết cao thủ bài danh Địa Bảng!"
Đám đệ tử nội tông và các Bách phu trưởng tranh luận sôi nổi, trong đó hiển nhiên vui vẻ nhất là Thanh Hổ.
Không lâu sau, trong đại điện một đám người đi ra. Tông chủ chấp pháp trưởng lão đi ở phía trước. Sau đó đám người tứ đại thống lĩnh, trưởng lão hộ pháp, Đô thống theo ở phía sau. Nhất thời bên ngoài đại điện đám Bách phu trưởng và các hạch tâm đệ tử đều im lặng.
"Biểu ca. Bộ huyền thiết trọng giáp này ngươi mang về giúp ta." Đằng Thanh Sơn đem đồ đưa cho Thanh Hổ.
"Tốt." Thanh Hổ lập tức gật đầu.
"Ta có việc. Phải có một lúc mới trở về." Nói xong, Đằng Thanh Sơn liền đi theo tông chủ Gia Cát Nguyên Hồng rời đi.
Đằng Thanh Sơn đi theo sau Gia Cát Nguyên Hồng tiến về phía trước.
"Thanh Sơn, quyết định chưa? Theo học kiếm pháp hay là thương pháp?" Gia Cát Nguyên Hồng mở miệng nói.
"Sư phó. Đệ tử theo học thương pháp!" Đằng Thanh Sơn cung kính nói.
Gia Cát Nguyên Hồng nghe xong không khỏi gật đầu: "Ta cũng đã đoán là như vậy! Thanh Sơn, kì thật kiếm pháp và thương pháp cũng có điểm chung! Kiếm. Trọng tại "Đâm". Mà thương pháp cũng trọng tại "Đâm"! Ngươi hoàn toàn có thể lấy thương pháp chuyển hóa sang kiếm pháp." Đằng Thanh Sơn cũng hiểu đượcc thương pháp cùng kiếm đích xác có điểm chung.
Một thanh kiếm chính là đơn giản hoá của trường thương!
"Thương dài, nếu hai người có khoảng cách thì Thương chiếm ưu thế! Nhưng bởi vì dài nên sử dụng không thể linh hoạt bằng kiếm! Nhưng trường kiếm lại có thể thay đổi thi triển ra các loại kiếm pháp. Đặc biệt sau khi đạt tới tiên thiêncảnh giới. Từ khi Thi kiếm - Lý Thái Bạch xuất thế trong thiên hạ cho tới ngày nay kiếm pháp lại đạt tới đỉnh phong. Tiên Thiên cường giả luyện kiếm là nhiều nhất!" Gia Cát Nguyên Hồng nói.
Đằng Thanh Sơn cũng biết Thi kiếm tiên Lý Thái Bạch. Ngay cả trên Địa Bảng và Tiềm Long Bảng đều được bài danh. Nhắc tới các nhân vật Thi kiếm tiên Lý Thái Bạch, Vũ Hoàng Tần Lĩnh Thiên Đế thì vị trí tối cao là Vũ Hoàng cũng chính là Tần Lĩnh Thiên Đế. Hai người này đều từng là nhất thống thiên hạ. Hơn nữa vũ lực đều có một không hai. Sau này không có nhất thống thiên hạ cao thủ nào có thể cùng Vũ Hoàng Tần Lĩnh đế sánh vai.
Một người sáng tạo "Ma Ni Tự", sáng chế phương pháp tu luyện Phật tông được xưng là Phật tông tổ sư "Thích Già"!
Ma Ni Tự hiện tại có thể độc bá Cửu Châu trong hai châu, cao thủ nhiều như mây, sâu không lường được. Có thể trở thành đại tông phái mạnh nhất trong Cửu Châu bát đại tông phái cùng" Thích Già" Tổ sư không thể không có quan hệ.
Một người chính là phong hoa tuyệt đại thi kiếm tiên Lý Thái Bạch. Tuy rằng người này tại ba nghìn năm trước, chỉ bằng vào một thanh trường kiếm tung hoành thiên hạ không có đối thủ. Nhưng mà hắn cũng không có khai tông lập phái. Tuyệt học của hắn là bộ Thanh Liên Kiếm Ca cũng khiến thiên hạ trải qua vài trường hạo kiếp.
Vô số năm qua, đứng ở tối đỉnh cao gồm bốn người lưu lại tứ đại bí điển: Cửu Đỉnh Thiên Thư, Thanh Liên Kiếm Ca, Kim Thân Phật Đà, Thượng Đế Thần Giám. Tứ đại bí điển này được xưng là tứ đại "Thần cấp bí điển". Nhưng qua vô số năm luyện tứ đại bí điển này lại chưa có một ai có được thành tựu như bốn tiền nhân.
"Thi kiếm tiên Lý Thái Bạch?" Đằng Thanh Sơn lắc đầu nói" Sư phó. Con học thương pháp!"
Tiền nhân tại phương diện thương pháp không có ai đại thành tựu. Chẳng lẽ... Chính mình sẽ không có thể sáng tạo ra một bộ Thương pháp độc đáo?
"Ngươi a. Vi sư không nói ngươi. Theo vi sư tiến vào võ các!" Gia Cát Nguyên Hồng lắc đầu cười.
--------------------------------
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Cửu Đỉnh Ký.